PDA

View Full Version : Sự Tu Hành của Moses Yên Lặng và Chấp Thuận



Nhím Hoàng Kim
05-20-2007, 08:32 AM
Sự Tu Hành của Moses Yên Lặng và Chấp Thuận


Quý vị biết Moses ? Ai cũng biết Moses là một người mổi tiếng với Mười Điều Răn . Ông là người câu thông với Thượng Đế , biết Thượng Đế , nghe tiếng Thượng Đế , và nhận được Mười Điều Răn trực tiếp từ Thượng Đế . Tuy đó là những điều răn của Thượng Đế , nhưng mới nữa chừng nó cũng bị thay đổi , sửa chữa rất nhiều . Tôi không biết tại sao . Có lẽ không phải vì tính nóng nảy của Thượng Đế (Sư Phụ cười) mà là vì Moses . Giống như tính tôi , tính nóng của ông cũng ghê lắm (Sư Phụ cười). Cho nên ông giận quá quăng tảng đá khắc Mười Điều Răn của Thượng Đế đi . Tôi nghĩ về sau ông làm lại . Có lẽ ông mất thêm bốn mươi ngày nữa (Sư Phụ cười) để khắc chữ lên đá , mất rất là nhiều thời gian .

Bây giờ để coi Moses làm thêm gì trong cuộc đời của ông . Đây là một câu chuyện ngắn về Moses , khi ông hãy còn tu hành để thành minh sư . Lúc đó vì chưa là minh sư , cho nên tính nóng nảy của ông chưa có thời giờ nổi dậy , tuy nhiên quý vị cũng có thể cảm nhận được ít nhiều sự nóng nảy của ông trong lúc này . Sau này Moses mới trở thành minh sư . Trước khi lãnh đạo con người trên đất Ai Cập , ông tu hành với một vị thầy rất vĩ đại .

Bài học đầu tiên mà vị thầy này bắt ông phải học là giữ yên lặng . Hai thầy trò đi giao du qua một vùng quê nọ , ông thầy bắt đệ tử phải tập tánh yên lặng . Vị minh sư này có lẽ đã nhận Moses làm đệ tử rồi , và có lẽ biết ông có tư cách là một minh sư tương lai .

Nhưng tuy vậy , như quý vị biết , dạy người rất là "dễ" (Sư Phụ cười). Nhưng làm họ tin , hiểu , và giữ giáo lý thì rất là khó . Dạy thì có thể làm được , nhưng họ có nghe lời hay không lại là chuyện khác . Cái đó rất quan trọng , là điều cốt yếu , và rất , rất là khó . Moses bắt đầu theo học với ninh sư này , và vị này dặn ông bất cứ chuyện gì xảy ra cũng phải giữ yên lặng . Yên lặng có nghĩa là câm ... mồm . Nhưng khó lắm !

Ông thầy nói : "Bất cứ chuyện gì xảy ra , ngươi cũng phải giữ yên lặng . Đừng nói chuyện tiếng nào cả , chỉ khi nào ta cho phép mới được nói ".

Moses đáp : "Dạ vâng !"

Rồi hai thầy trò du ngoạn qua các vùng quê trong một thời gian khá lâu , có khi dừng lại chỗ này , có khi dừng lại chỗ kia , có khi dừng lại ở khách sạn . Một hôm , họ đi qua một miền quê rất , rất đẹp , đẹp kinh khủng , đẹp hoa mắt , đẹp tới nỗi Moses không thể không mở mắt nhìn và mở cả miệng nữa . Không những mở , mà còn phải ra thành tiếng : "Ồ , sư phụ ơi , đẹp không kìa ?" (Sư Phụ và mọi người cười).

Nhưng ông thầy vừa la vừa tha thứ : "Ta đã bảo ngươi c .. c .. âm miệng " (Mọi người cười).

Moses nói : "Ồ , xin sư phụ tha lỗi cho con . Tha lỗi . Tha lỗi . Con sẽ câm miệng . Con sẽ không nói nữa đâu ".

Đi một hồi nữa , họ đến bên một con sông . Bên bờ sông có một bà mẹ đang khóc vì con bà vừa mới bị nước cuốn đi . Dòng nước rất , rất mạnh . Moses muốn cứu đứa bé nhưng thầy không cho . Dĩ nhiên là Moses cũng không thể cứu được vì dòng nước chảy mạnh quá .

Moses hỏi thầy : "Sư phụ , ngài nói có nhiều lực lượng . Ngài là vạn năng . Ngài cứu đứa bé được không ? Người mẹ đang khóc kìa , sư phụ không thấy sao ? Đứa bé sắp chết chìm , vậy mà sư phụ vẫn yên lặng được sao ?"

Ông thầy : "S.. suỵt ! Yên lặng !"

Mắt ông thầy nhìn như vầy ... (Sư Phụ giả bộ nghiêm liếc mắt . Mọi người cười). Quý vị biết cái nhìn đó rồi , của người mà tôi không nói tên ra (Mọi người cười). Khi giận , trông bà ta cũng giống vậy . Đôi mắt bà ta trợn lên to gấp hai lần thường lệ (Mọi người cười). Bây giờ quý vị biết người đó là ai rồi chứ ? Người đó gọi là Tử .. Tử .. Tử gì đó , tôi không biết .

Mặc dù Moses nghe lời thầy vẫn giữ yên lặng , nhưng đối với chuyện đứa bé bị chìm , ông vô cùng khổ tâm , nhưng lại không thể hỏi , chỉ biết trách thầm thầy mình . Ông nghĩ bụng : "Người này chắc là một người thiếu mẫn cảm ; không có lòng từ bi , không thương yêu nhân loại . Ổng lúc nào cũng dạy chúng ta phải từ bi ; chúng ta phải có lòng thương yêu người khác ; chúng ta phải giúp đỡ người thiếu thốn , khổ sở , hoạn nạn này nọ ; chúng ta phải giúp đỡ loài người . Vậy mà ở đây , ổng cứ đứng đó nhìn đứa bé bị chìm , người mẹ bất lực khóc con mà không chịu làm gì cả ".

Mặc dù trong lòng ông rất ngờ vực , rất nghi ngờ và rất khổ tâm , mang nhiều ý nghĩ trách cứ thầy , nhưng vẫn ngậm miệng lại . Dù Moses năn nỉ thầy thi triển thần thông này nọ , nhưng thầy không giúp . Ông biết phê bình thầy là không đúng , nhưng ông không thể không làm vậy ; ông không thể gạt bỏ những ý tưởng xấu về thầy trong suốt một thời gian rất lâu như vậy .

Thế rồi trong khi họ đi khắp nơi trong nước , có lẽ họ cũng đi vòng quanh để gặp những đệ tử khác . Hồi xưa không có xe hơi như ngày nay , có lẽ vì vậy mà họ đi bộ . Khi có tiền thì họ đi xe ngựa , nhưng có lẽ hai người không có nhiều tiền nên phải đi bộ .

Một hôm , khi đi đến một bãi biển kia , hai người trông thấy một chiếc tàu đang từ từ chìm xuống . Moses không dằn được lại phải mở miệng ra một lần nữa . Ông nói : "Nhìn kìa , sư phụ ! Nguyên chiếc tàu đang chìm kìa . Sư Phụ thấy không ? Và cả những người trên tàu cũng sắp sửa bị chìm . Sư phụ có thể làm gì để giúp họ không ?"

Ông thầy đáp : "S .. uỵt ! Yên lặng !"

Thầy chì nói bấy nhiêu đó . Dĩ nhiên Moses không nói gì nữa và yên lặng . Nhưng ý tưởng trách móc càng lúc càng nhiều . Trong lòng ông hết sức nặng nề và đau khổ .

Khi trở về nhà , ông than thở , không phải với thầy mà là Thượng Đế . Ông nói : "Thượng Đế ơi , Ngài bảo con theo người này , nhưng Ngài thật sự không hiểu người này đâu " (Sư Phụ và mọi người cười).

Thượng Đế trả lời : "Không được nói bậy . Làm sao ta lại không hiểu ?"

Moses nói tiếp : "Nhưng Thượng Đế , ngài không biết đâu . Ổng thấy một đứa bé sắp chết và ổng thấy một cái tàu sắp chìm với cả đoàn người - hơn ba mươi người trên đó sắp chìm , mà ổng không làm gì cả , cũng không một chút động lòng , không chớp mắt . Ổng là người như vậy đó , mà ngài lại bảo con theo ".

Thượng Đế trả lời : "Ngươi mới là người không biết gì cả mà thôi . Đứa bé chết chìm kia là người sẽ gây ra chiến tranh tàn khốc giữa hai quốc gia , trong đó sẽ có hàng trăm ngàn người chết và hàng triệu người bị thương . Cho nên tai họa xảy đến cho nó như vậy rất tốt , và sự chết chìm của nó đã cứu được rất nhiều mạng người . Còn chiếc tàu chìm kia là tàu hải tặc . Những tên hải tặc đó sắp sửa đi ăn cướp lớn , gần cửa biển đó , rất gần chỗ bị chìm . Tàu chìm và tất cả những tên hải tặc đó chết , như vậy rất tốt . Thành phố đó thoát nạn cướp của , giết người , hãm hiếp và đủ thứ mọi chuyện không may do những tên hải tặc này gây ra . Bây giờ thì ngươi biết rồi , tất cả những người vô tội được cứu là nhờ đứa bé bị chết đuối và tàu hải tặc bị chìm ".

Kết cuộc Moses dĩ nhiên không nói nữa (Sư Phụ và mọi người cười) và "miệng bên trong" cũng câm luôn . Đó mới quan trọng . Không phải bên ngoài không nói là bên trong yên lặng đâu .

Thấy chưa Moses ít nhất cũng là một minh sư tương lai , nhưng trong thời gian tu học , ông lại là một người học trò gai góc và u minh như vậy . Quý vị có thể tưởng tượng nổi một vị minh sư hạy dỗ cho một người bình thường , kém thông minh hơn , ít trí huệ hơn , và ít phước báu hơn còn khó tới mức nào không ? Bởi vì muốn trở thành một vị minh sư , ông phải là người phi thường , có rất nhiều phước báu và trí huệ sẵn rồi , phải là một người có đẳng cấp cao . Muốn dạy một người đẳng cấp cao như vậy , minh sư cũng phải trải qua rất nhiều cực khổ .

Quý vị tưởng nếu Moses nghe lời thầy giữ yên lặng là đủ sao ? Không , không đủ . Không phải những cái ông làm bên ngoài , mà là cái bên trong , nó phóng ra một thứ năng lực độc hại , đôi khi thứ năng lực này làm cho vị thầy rất là khó chịu . Mặc dù ông thầy im lặng chịu đựng hết , nhưng không có nghĩa là không đau đớn . Có thể nó không làm đau đớn thân xác của vị thầy đó , nhưng nó có thể làm đau đớn tinh thần hoặc ảnh hưởng đến từ trường của người thầy . Nó không làm tổn thương trí huệ của thầy , lòng thương yêu nhân đạo của thầy , và con người thật sự của thầy . Có khi cả thể xác cũng bị đau đớn . Nếu một gánh nặng nào đó trầm trọng quá đến nỗi tinh thần không chịu đựng được , thì nó sẽ bộc phát ra bên ngoài và ảnh hưởng đến cả thể xác .

Cho nên , nếu năng lực đó quá mạnh và quá xấu thì cả tinh thần lẫn thể xác đều bị ảnh hưởng . Phần đông , khi một đệ tử quá gần gũi với thầy , như trường hợp của Moses đối với minh sư của ông , thì năng lượng này sẽ ảnh hưởng ông thầy rất là mạnh , ảnh hưởng một cách trực tiếp và rất khó mà chịu đựng nổi . Nhưng ông thầy dĩ nhiên là làm thinh không nói bởi vì không có chứng cớ , bởi vì Moses giữ yên lặng . Không ai biết ông đang âm thầm tấn công thầy ông bằng những tư tưởng chống đối kia ; ảnh hưởng của việc đó cũng mạnh mẽ như đánh đập ở bên ngoài vậy .