PDA

View Full Version : Con Chim Cứu Cả Rừng Cây



Nhím Hoàng Kim
05-20-2007, 08:34 AM
Con Chim Cứu Cả Rừng Cây


Bây giờ tôi muốn kể cho quý vị nghe một câu truyện cổ tích nhi đồng . Truyện này nói về một trong những kiếp trước của Phật Thích Ca . Có rất nhiều truyện nói về kiếp trước của Ngài , truyện này nói về lúc Ngài còn là một con chim két .

Ngày xưa Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đầu thai là một con chim két tí hon . Con két này sống trong một khu rừng nhỏ . Nó sống rất là hạnh phúc , không một chút lo lắng gì cả . Ngoài việc tọa thiền ngày hai tiếng , nó chỉ bay quanh những đám mây và cây rừng , ca hát và nhảy múa . Những con thú khác trong rừng rất ưa thích nó , cho nên nó hay đi quanh quẩn thăm viếng bạn bè . Con nào cũng có đeo "thẻ" (Sư Phụ cười). Ở đó không có ai là người lạ . Cho nên đi tới đâu nó cũng chào hỏi mọi người . Nó cảm thấy rất may mắn và sung sướng được Thượng Đế cho nó biết bay !

Một hôm , bầu trời bỗng nhiên đầy mây đen và thế giới tối xầm lại . Rồi một tia sét chợt loé lên , từ trên không đánh xuống một thân cây khô héo . Thân cây lập tức bốc cháy , và những cỏ khô chung quanh cũng bắt cháy theo . Gió đưa ngọn lửa lan ra khắp chung quanh và chẳng bao lâu cả khu rằng trở thành một biển lửa . Thú vật chạy lung tung tìm chỗ tránh . Hoàn cảnh thật là bi thương , nhưng những con thú rằng cũng không biết chạy phía nào , vì đang ở giữa rừng nên không có chỗ nào để chạy , chạy tới đâu cũng thấy lửa trờ tới . Chúng bị kẹt ở trong một bể lửa thật là đau đớn ! Có con không còn thở được nữa , chỗ nào cũng đầy khói và không đủ dưỡng khí .

Con két nhỏ này là tiền kiếp của Phật Thích Ca , nó lượng qua lượng lại . Nó bay vào chỗ lửa và khói , miệng la không ngừng vào máy phóng thanh : "Chạy lẹ lên ! Cháy , cháy ! Cháy phía kia . Chỗ đó không có lửa , nhanh lên !"

Nhưng khu rừng quá lớn mà chú két thì tiếng nói nhỏ quá , không ai nghe được . Gió thổi rầm rầm , lửa giăng mù mịt , cho nên giọng nói nhỏ bé của nó bị lửa và gió át đi . Nhiều con thú bị cháy và nghẹt thở mà chết trong đau đớn . Nó vẫn tiếp tục la : "Chạy nhanh tới dòng sông !" Nhưng nhiều con không chạy nổi đến đó .

Trong tình cảnh khẩn cấp như vậy , nó có ý kiến là dùng nước chửa lửa . Thế là nó bay đến dòng sông , nhúng mình xuống nước , bay trở lại , rỏ nước xuống khu rừng . Mặc dù biết rằng như vậy không đủ , nhưng nó vẫn cứ làm hoài , làm hoài như vậy . Nó tiếp tục nghĩ : "Ta phải cố gắng hết sức mới được".

Nó hy sinh chính bản thân mình , bay tới bay lui chỗ dòng sông , nhúng nước đầy mình rồi bay về rừng , rỏ vài giọt nước . Không ăn nhằm gì , nhưng nó vẫn làm , làm hoài , làm hoài , đến nỗi người nó đen thui , chảy mỡ . Thân nó đầy tro , trông giống một con quạ hơn một con két . Mệt lắm rồi mà nó vẫn tiếp tục làm như vậy . Nó tự nhủ : "Ta chỉ là một con chim nhỏ . Trong lúc nguy khốn như vầy biết làm sao hơn ? Ít ra ta cũng cố gắng hết mình . Ta sẽ bay cho tới khi nào ta chịu hết nổi mới thôi".

Lúc đó , các thiên thần trên trời đang uống rượu bồ đạo . Họ đang ngồi trên ngai vàng , trong cung điện nguy nga tráng lệ . Chỗ nào cũng có hào quang cho nên không cần đến điện . Họ đang vui cười , ăn uống (Sư Phụ cười) những cao lương mỹ vị của thiên đường và rượu bồ đào ngọt lịm . Họ ngà say nhưng rất sung sướng .

Bỗng nhiên thấy khói bay lên , họ hiếu kỳ mới nhìn xuống khu rằng đó và thấy một cái chấm nhỏ xíu màu đen , đang bay qua bay lại giữa dòng sông và khu rừng . Khó mà nhận ra được loại chim gì . Họ thấy nó nhúng mình xuống nước , rồi bay về rỏ nước xuống đám rừng đang cháy dữ dội kia .

Một hai người to miệng , vừa ăn thức ăn gia trì vừa la lên : "Ha ! Quý vị có nhìn thấy con chim nhỏ ngu muội kia không ? Nó điên mất rồi ! (Sư Phụ và mọi người cười). Mấy giọt nước trên cánh sao lại có thể dập tắt đám cháy khổng lồ kia được ? Ngu không thể tưởng tượng nổi ! Dĩ nhiên nó chỉ là một con két !"

Vừa nhìn họ vừa cười , họ thấy nó khôi hài quá . Nhưng một vị thần trong nhóm trông thấy chuyện xảy ra và rất lấy làm cảm động . Thế là vị này hóa thành một con chim khổng lồ tức thì bay xuống chỗ con chim nhỏ kia lúc nó vẫn còn bay qua bay lại rung đôi cánh cho rỏ nước xuống rừng cây .

Bỗng nhiên , con két nhìn thấy con chim lớn nọ ; nó chưa bao giờ thấy một con chim nào thật là đẹp như vậy . Hai cánh của con chim kia mang sắc cầu vồng . Mắt nó to và bóng như cái tách bằng sắt vậy ! Bên mình con chim tỏa ra một từ trường êm nhẹ đầy ái lực làm cho con két cảm thấy vô cùng dễ chịu . Tuy nhiên , nó vẫn không quên bổn phận của nó đang làm , vẫn tiếp tục rung cánh để thả nước xuống . Mặc dù rất mệt mỏi , nó vẫn bay đến dòng sông , nhúng mình xuống nước .

Con chim khổng lồ bay theo , nói : "Ê ! Con két nhỏ kia ! Đừng làm cái chuyện ngu muội đó nữa ! Hãy nghỉ đi ! Chớ vào khu rừng đang cháy đó ! Ngươi phải thức tỉnh trước khi quá trễ , nếu không ngươi chỉ có nước chết trong đó mà thôi !"

Con két không chịu nghe , nó đáp lại : "Tôi không có thời giờ . Ngay cả nghe quý vị nói cũng không có thời giờ . Tôi đang có việc quan trọng . Tôi phải làm bổn phận của tôi , và sẽ làm cho tới khi nào thân thể yếu đuối này không làm được nữa . Tôi không có thời giờ nghe quý vị nói !"

Rồi nó lại tiếp tục bay qua bay lại giữa con sông và khu rừng . Nó vẫn muốn dập tắc đám lửa và cứu những con thú đang mắc kẹt trong đó . Nó còn nói với con chim lớn rằng : "Bây giờ tôi không cần cố vấn (Sư Phụ cười). Tôi chỉ cần giúp đỡ , tôi cần nước . Tôi không cần những câu nói trống rỗng của một cố vấn".

Nó tiếp tục làm công việc của nó , không đếm xỉa gì tới con chim to lớn , đẹp đẽ ấy . Con chim lớn này , thật ra là một vị thần trên thiên đàng , rất lấy làm cảm động thấy chú két này hy sinh thân mình cứu những con thú dưới trần gian . Con chim lớn không thể tha thứ chính mình . Vị thần đó vô cùng hổ thẹn nghĩ rằng : "Mình làm được gì với những phước báu , hưởng thụ mà mình đang có ? Mỗi ngày chỉ ăn bánh , uống sữa , thưởng thức rượu đào , thật không ích lợi gì cho ai cả !"

Con chim lớn thấy con vật nhỏ bé này có tinh thần giúp đỡ và hy sinh , nên rất lấy làm hổ thẹn . Nó nhìn lên thiên đàng thấy thiên thần và những vị khác đang hưởng thụ . Họ đang nhìn xuống trần gian đầy đau đớn , buồn phiền này mà cảm thấy vui như đang coi kịch vậy . Nó nghĩ nó không nên sống như vậy . Nhìn con két nhỏ bé nhưng đầy lòng từ bi và có tinh thần hy sinh can đảm , nó nghĩ nên làm việc gì đó để cứu giúp con két . Như vậy có lẽ còn có ý nghĩa hơn là mỗi ngày cứ uống rượu , uống sữa , ăn bánh trên thiện đàng và không làm gì cả .

Những cái này chỉ là phước báu thiên đàng . Nhiều người tu hành để được lên thiên đàng , sống cuộc đời thoải mái , dễ chịu . Nhưng vị thần này nghĩ trên thiên đàng hưởng thụ phước báu hoài chán quá và điều đó càng khiến nó cảm thấy xấu hổ . Thế là nó quyết định giúp con két , nó tự nhủ : "Mình sẽ giúp con két này !"

Nó cảm động nhìn con két cố gắng giúp những con thú khác bớt đau đớn . Nó thấy thú vậy chạy ngược , chạy xuôi , khổ sở vô cùng . Rồi nó cảm thấy rất là thương tâm , và bắt đầu khóc . Nó khóc hoài , khóc hoài ; nước mắt cứ chảy xuống như mưa vậy (Sư Phụ cười). Nó vừa khóc vừa bay tới bay lui , nước mắt rỏ cuống như mưa rào .

Trận cháy rừng được dập tắt một cách nhanh chóng . Con két nhỏ cũng được tắm trong mưa , và trở thành đẹp như trước . Nó thấy không cần phải làm gì nữa , và mọi thú vật đều ra khỏi tình trạng hiểm nghèo . Nó bắt đầu cười to và hát : "Go ! Go ! Go" (Sư Phụ và mọi người cười . Vỗ tay).

Những con thú thoát nạn đều biết tất cả đều là nhờ chú két nhỏ này . Chúng thấy con chim đó bay qua bay lại và biết vì thế mà có một vị thần cảm động bay xuống cứu . Tất cả thú vật đều ca hát , nhảy múa , vỗ tay , hoan hô con két . Sau đó tất cả sống với nhau suốt đời hạnh phúc , giống như trước ! (Sư Phụ cười . Vỗ tay).

Dù đây chỉ là chuyện nhi đồng , nhưng trong đó cũng có một vài điều mà chúng ta có thể học hỏi . Sống trong thế giới này , bất kể là đối với gia đình hay đất nước , chúng ta cũng phải làm bất cứ gì trong khả năng của chúng ta để giúp đỡ kẻ khác . Đó là bổn phận của chúng ta . Không cần nói tới những điều vĩ đại khác như là hòa bình thế giới , chúng ta chỉ cần làm công việc hàng ngày cho giỏi , như vậy là tốt rồi .

Cho nên quý vị hãy chăm sóc nhà cửa gọn gàng , đẹp đẽ để đón người trong gia đình trở về ; hãy cho con cái một môi trường sạch sẽ và giữ cho chúng được khoẻ mạnh , như vậy là quý vị làm tròn bổn phận trọng đại của mình . Đôi khi nếu thấy thiên tai chỗ nào đó , như lụt lội , động đất , hỏa hoạn , thì chúng nên cố gắng hết sức giúp đỡ , giống như những việc chúng ta vẫn làm . Đó là bổn phận của chúng ta . Có nhiều chuyện chúng ta không biết tới và không thể giúp được . Nhưng chúng ta hãy cố gắng làm những gì có thể làm được . Đừng nghĩ rằng : "Trên đời có quá nhiều đau khổ , có giúp cũng không biết đến bao giờ mới hết". Quý vị chỉ cần giúp đỡ những gì đang xảy ra trước mặt hoặc những chuyện quý vị biết đến là đủ rồi .