Nhím Hoàng Kim
05-20-2007, 08:35 AM
Nội Tâm Của Một Vị Thầy
Chuyện Một Con Chim
Sáng nay trước khi đi ra khỏi nhà , chúng tôi thấy một con chim . Chắc là nó bay lẹ quá nên đụng vào cửa kính , rồi rơi xuống chết ngay trước cửa nhà tôi . Đó là một chuyện buồn , nhưng có một chuyện khác còn thảm hơn . Bên cạnh nó còn có một con chim nữa , cứ đứng đó không nhúc nhích và đứng rất lâu , đứng hơn nữa tiếng đồng hồ cho tới khi chúng tôi phát hiện ra chúng . Nó đậu ở chỗ đó có lẽ vì nó muốn đợi con kia đứng lên rồi cùng bay với nó . Theo kiểu nó đưng như vậy thì đúng là bất động .
Bình thường , loài chim nếu đứng một chỗ , cái đầu nó cũng động đậy bên này , bên kia . Nhưng con chim kia đứng lặng đó như đã chết rồi , cứ nhìn đăm vào xác con kia . Có lẽ nó quá khủng hoảng tới nổi bất động , hay cũng có thể là nó đang nghĩ : "Sao không đứng dậy bay với tôi ?" Có lẽ nó cũng biết con kia chết rồi nhưng vẫn cứ đợi , rồi tự hỏi không biết con kia sẽ có bao giờ đứng dậy hay không . Trông nó như chết rồi , vì tôi bước qua bước lại bên cạnh nó lên tiếng gọi người khác , mà nó vẫn không nhúc nhích . Bởi vậy nên tôi gọi người kia : "Lại đây , chắc cả hai con chết rồi". Khi cô ấy đến gần , con kia mới chịu bay lên . Con chết vẫn nằm bất động . Thấy nó trung thành như vậy tôi cảm động quá đi . Con chết thì được sung sướng rồi ; nhưng con sống , chắc lúc đó đang đau lòng lắm , nhìn cách nó đậu chỗ đó đợi con kia bay như vậy . Chúng nó cùng nhau bay đến , tự nhiên một con bay xuống chết ; con kia thì cứ ngồi đó đợi . Ôi ! Tôi thật chịu không nổi hoàn cảnh đó .
Cho nên , đừng cho rằng mấy câu quý vị hỏi là nhỏ ; đối với tôi , nó không nhỏ , không có gì là nhỏ . Đối với cái nhìn của người trong cuộc , nó không nhỏ . Không biết con chim đó có tìm được bạn đồng hành khác không . Có lẽ nó sẽ bay lên , bay xuống chỗ đó coi con kia có đi mất chưa . Nhưng mấy nữ thường trú đã chôn nó .
Chuyện Một Con Chim
Sáng nay trước khi đi ra khỏi nhà , chúng tôi thấy một con chim . Chắc là nó bay lẹ quá nên đụng vào cửa kính , rồi rơi xuống chết ngay trước cửa nhà tôi . Đó là một chuyện buồn , nhưng có một chuyện khác còn thảm hơn . Bên cạnh nó còn có một con chim nữa , cứ đứng đó không nhúc nhích và đứng rất lâu , đứng hơn nữa tiếng đồng hồ cho tới khi chúng tôi phát hiện ra chúng . Nó đậu ở chỗ đó có lẽ vì nó muốn đợi con kia đứng lên rồi cùng bay với nó . Theo kiểu nó đưng như vậy thì đúng là bất động .
Bình thường , loài chim nếu đứng một chỗ , cái đầu nó cũng động đậy bên này , bên kia . Nhưng con chim kia đứng lặng đó như đã chết rồi , cứ nhìn đăm vào xác con kia . Có lẽ nó quá khủng hoảng tới nổi bất động , hay cũng có thể là nó đang nghĩ : "Sao không đứng dậy bay với tôi ?" Có lẽ nó cũng biết con kia chết rồi nhưng vẫn cứ đợi , rồi tự hỏi không biết con kia sẽ có bao giờ đứng dậy hay không . Trông nó như chết rồi , vì tôi bước qua bước lại bên cạnh nó lên tiếng gọi người khác , mà nó vẫn không nhúc nhích . Bởi vậy nên tôi gọi người kia : "Lại đây , chắc cả hai con chết rồi". Khi cô ấy đến gần , con kia mới chịu bay lên . Con chết vẫn nằm bất động . Thấy nó trung thành như vậy tôi cảm động quá đi . Con chết thì được sung sướng rồi ; nhưng con sống , chắc lúc đó đang đau lòng lắm , nhìn cách nó đậu chỗ đó đợi con kia bay như vậy . Chúng nó cùng nhau bay đến , tự nhiên một con bay xuống chết ; con kia thì cứ ngồi đó đợi . Ôi ! Tôi thật chịu không nổi hoàn cảnh đó .
Cho nên , đừng cho rằng mấy câu quý vị hỏi là nhỏ ; đối với tôi , nó không nhỏ , không có gì là nhỏ . Đối với cái nhìn của người trong cuộc , nó không nhỏ . Không biết con chim đó có tìm được bạn đồng hành khác không . Có lẽ nó sẽ bay lên , bay xuống chỗ đó coi con kia có đi mất chưa . Nhưng mấy nữ thường trú đã chôn nó .