Nhím Hoàng Kim
05-20-2007, 08:50 AM
Bà Già Keo Kiệt
Tại một chân núi bên Ấn Độ , có một bà già nọ . Bà này rất thích "ẩn dật". Đa số người ta đến khi họ thích ẩn dật có nghĩa là họ muốn được yên tịnh một mình để họ có thể nghĩ đến Thượng Đế , thiền quán về Thượng Đế , tưởng nhớ tới Thượng Đế , yêu mến Thượng Đế , nhìn thấy Thượng Đế và nói chuyện với Thượng Đế , ... Đó mới thật là "ẩn dật".
Nhưng bà già trong chuyện này không phải như vậy . Bà là một người bủn xỉn nhất trong nước , ý nói bà rất keo kiệt . Bà sống ẩn dật một mình chỉ vì không muốn chia của cải , thức ăn cho người khác . Xưa nay bà chưa bao giờ biết bố thí là gì . Ngay cả một hạt gạo để cứu trợ dân Kampuchia bà cũng không muốn cho (Cười). Cả cuộc đời bà không bao giờ cho ai một cái gì , thậm chí miếng giẻ cũ lau nhà bà cũng vá lại để dùng , cất một chỗ để dành , không bao giờ cho ai .
Lúc đó có một vị thần tên là Vishnu ; quý vị biết Vishnu hả ? Vị thần này ở thế giới thứ hai , ông hiếu kỳ muốn theo dõi đời sống và việc làm của bà già nổi tiếng này . Ông thấy tuổi thọ của bà sắp hết , sau mồng một tết thì sẽ chết (Cười). Khi ăn miếng bánh chưng , bánh tét đầu năm , chắc là bà sẽ bị mắc nghẹn mà chết . Thật đó , nhiều người già Nhật Bản ngày tết ăn bánh chưng , bánh tét bị mắc nghẹn . Quý vị ăn bánh tét phải cẩn thận đừng ăn miếng lớn quá , bánh tét làm bằng gạo nếp đó biết không ? Tôi không hiểu tại sao họ lại mắc nghẹn , nhưng cũng có người bị .
Thần Vishnu thấy bà chỉ còn sống thêm ba ngày nữa . (Tốt quá ! Sau khi bà chết người ta sẽ tha hồ chia nhau tài sãn của bà). Thần Vishnu gọi Busandi đến một bên và nói rằng : "Busandi yêu quý , hôm nay ngươi phải cố gắng lấy của bà già này ít nhất cũng một món gì đó , vì ngày mai bà ta sẽ qua đời . Được như vậy , khi chết đi bà sẽ có được một chút công đức , nếu như ngươi ăn cắp của bà ta một cái gì đó , ít nhất cũng một vài thỏi kẹo sô-cô-la hay một hột bắp rang cũng được "(Cười).
Busandi gật đầu , và biến thành một con quạ , bay đến đậu trên một cành cây gần nhà của Kachani ; Kachani là tên của bà già . Lúc đó bà đang vo một nắm gạo , ngâm nước chuẩn bị nấu cơm . Busandi bèn quyết định đánh cắp đi một mỏ đầy gạo . Bất thình lình , nó bay vút một cái xuống nồi gạo , ngậm một nhúm đầy : "Chíu ... !" (Cười).
Nhưng bà già vì lúc nào cũng đề cao cảnh giác cho nên bà còn nhanh hơn chú quạ , bắt lấy cổ chú như vầy . Bà vặn cổ của chú quạ . Eo ơi ! (Cười). Rồi xiết , xiết không để một hạt nào trôi xuống bao tử của chú . (Mọi người : Ồ !). Trời đất ơi ! Cùng một lúc , bà dùng tay kia cạy mỏ , móc trong cổ họng của chú quạ đang vùng vẫy và lấy ra hết cho tới hạt cuối cùng mới thôi .
Ồ ! Bà này rất đáng rất đáng được chúng ta thưởng (cười) cho cái tên - Người Đàn Bà Keo Kiệt Nhất Lịch Sử . Tôi không biết chuyện này có thật không , chắc phải là có . Có người bủn xỉn , ngu đần , ác độc và lạnh lùng như vậy . Busandi vùng vẫy thoát thân . Gụp ! Gụp ! Gụp ... (cười). Cuối cùng sau khi nghĩ đã móc hết tất cả những hạt gạo , bà mới thả chú ra .
Busandi bay về ngã quỵ xuống trước mặt thần Vishnu , giống như gần chết rồi . Vị thần bảo Busandi kể lại những chuyện đã xảy ra từ lúc Busandi ra đi . Busandi thở hổn hển và kể lại đầu đuôi câu chuyện ; kể xong , Busandi nói : "Thưa Ngài ! Thiếu chút nữa là con bỏ mạng rồi ! Con đã không hoàn thành nhiệm vụ , con thành thật xin lỗi . Bà già đó tệ quá , một hạt gạo con cũng không lấy được".
Vị thần nói : "Ồ ! Busandi , đừng nói thế ! Lại đây , mở miệng ra cho ta kiểm soát (cười). Mở miệng ra cho ta xem".
Busandi há mỏ ra , thần Vishnu dùng mắt trí huệ và kính hiển vi nhìn vô cổ họng của chú : "A ! Có một chút (cười). Cái gì đây ? Để xem , nhất định là có cái gì ở đây".
Ông trông thấy một chút vỏ thóc , phần ngoài của hạt gạo , dính trong miệng chú (cười). Vảm ơn Trời Phật ! Ít ra Busandi cũng không hoàn toàn uổng phí công lao và thời giờ của nó . Thần nói : "Nhìn đây Busandi , trong miệng của ngươi còn có một tí vỏ thóc . Ta vừa ý rồi".
Ồ ! Vị thần này thật là dễ hài lòng .
Cho nên , bà già lúc đó đã được một chút công đức . Ồ ! Vị thần này thật là phúc hậu , nhân từ , bác ái ! Rồi ông nói : "Busandi , sau khi bà già chết và đầy thai trở lại thế giới này , hãy cho bà sống bằng loại thóc có miếng vỏ dính trong miệng ngươi".
Bà già này sẽ ăn thứ đó suốt đời . vị thần nói xong rồi biến mất .
Lợi ích của việc bố thí và ăn ở đạo đức thạt là không thể tưởng tượng được , cho dù không phải là tự nguyện cũng vậy . Tình thương và lòng từ bi của Thượng Đế thật la vô lượng , vô biên . Hành vi tử tế nhân đạo dù chỉ có một tí xíu thôi cũng có hiệu lực vô cùng kỳ diệu . Có lẽ bà ta không muốn cạy ra vì biết cũng không dụng gì . Không có bao nhiêu ! (Cười)
Thượng Đế , với tình thương như biển cả , luôn luôn tạo cơ hội cho những người có tội được chuộc tội và được cứu rỗi . Bà già này không làm công đức gì cả mà còn được cho ăn bánh mì làm bằng thóc . Nếu chúng ta cho người khác nhiều hơn nữa , chúng ta sẽ còn được biết là bao nhiêu !
Tại một chân núi bên Ấn Độ , có một bà già nọ . Bà này rất thích "ẩn dật". Đa số người ta đến khi họ thích ẩn dật có nghĩa là họ muốn được yên tịnh một mình để họ có thể nghĩ đến Thượng Đế , thiền quán về Thượng Đế , tưởng nhớ tới Thượng Đế , yêu mến Thượng Đế , nhìn thấy Thượng Đế và nói chuyện với Thượng Đế , ... Đó mới thật là "ẩn dật".
Nhưng bà già trong chuyện này không phải như vậy . Bà là một người bủn xỉn nhất trong nước , ý nói bà rất keo kiệt . Bà sống ẩn dật một mình chỉ vì không muốn chia của cải , thức ăn cho người khác . Xưa nay bà chưa bao giờ biết bố thí là gì . Ngay cả một hạt gạo để cứu trợ dân Kampuchia bà cũng không muốn cho (Cười). Cả cuộc đời bà không bao giờ cho ai một cái gì , thậm chí miếng giẻ cũ lau nhà bà cũng vá lại để dùng , cất một chỗ để dành , không bao giờ cho ai .
Lúc đó có một vị thần tên là Vishnu ; quý vị biết Vishnu hả ? Vị thần này ở thế giới thứ hai , ông hiếu kỳ muốn theo dõi đời sống và việc làm của bà già nổi tiếng này . Ông thấy tuổi thọ của bà sắp hết , sau mồng một tết thì sẽ chết (Cười). Khi ăn miếng bánh chưng , bánh tét đầu năm , chắc là bà sẽ bị mắc nghẹn mà chết . Thật đó , nhiều người già Nhật Bản ngày tết ăn bánh chưng , bánh tét bị mắc nghẹn . Quý vị ăn bánh tét phải cẩn thận đừng ăn miếng lớn quá , bánh tét làm bằng gạo nếp đó biết không ? Tôi không hiểu tại sao họ lại mắc nghẹn , nhưng cũng có người bị .
Thần Vishnu thấy bà chỉ còn sống thêm ba ngày nữa . (Tốt quá ! Sau khi bà chết người ta sẽ tha hồ chia nhau tài sãn của bà). Thần Vishnu gọi Busandi đến một bên và nói rằng : "Busandi yêu quý , hôm nay ngươi phải cố gắng lấy của bà già này ít nhất cũng một món gì đó , vì ngày mai bà ta sẽ qua đời . Được như vậy , khi chết đi bà sẽ có được một chút công đức , nếu như ngươi ăn cắp của bà ta một cái gì đó , ít nhất cũng một vài thỏi kẹo sô-cô-la hay một hột bắp rang cũng được "(Cười).
Busandi gật đầu , và biến thành một con quạ , bay đến đậu trên một cành cây gần nhà của Kachani ; Kachani là tên của bà già . Lúc đó bà đang vo một nắm gạo , ngâm nước chuẩn bị nấu cơm . Busandi bèn quyết định đánh cắp đi một mỏ đầy gạo . Bất thình lình , nó bay vút một cái xuống nồi gạo , ngậm một nhúm đầy : "Chíu ... !" (Cười).
Nhưng bà già vì lúc nào cũng đề cao cảnh giác cho nên bà còn nhanh hơn chú quạ , bắt lấy cổ chú như vầy . Bà vặn cổ của chú quạ . Eo ơi ! (Cười). Rồi xiết , xiết không để một hạt nào trôi xuống bao tử của chú . (Mọi người : Ồ !). Trời đất ơi ! Cùng một lúc , bà dùng tay kia cạy mỏ , móc trong cổ họng của chú quạ đang vùng vẫy và lấy ra hết cho tới hạt cuối cùng mới thôi .
Ồ ! Bà này rất đáng rất đáng được chúng ta thưởng (cười) cho cái tên - Người Đàn Bà Keo Kiệt Nhất Lịch Sử . Tôi không biết chuyện này có thật không , chắc phải là có . Có người bủn xỉn , ngu đần , ác độc và lạnh lùng như vậy . Busandi vùng vẫy thoát thân . Gụp ! Gụp ! Gụp ... (cười). Cuối cùng sau khi nghĩ đã móc hết tất cả những hạt gạo , bà mới thả chú ra .
Busandi bay về ngã quỵ xuống trước mặt thần Vishnu , giống như gần chết rồi . Vị thần bảo Busandi kể lại những chuyện đã xảy ra từ lúc Busandi ra đi . Busandi thở hổn hển và kể lại đầu đuôi câu chuyện ; kể xong , Busandi nói : "Thưa Ngài ! Thiếu chút nữa là con bỏ mạng rồi ! Con đã không hoàn thành nhiệm vụ , con thành thật xin lỗi . Bà già đó tệ quá , một hạt gạo con cũng không lấy được".
Vị thần nói : "Ồ ! Busandi , đừng nói thế ! Lại đây , mở miệng ra cho ta kiểm soát (cười). Mở miệng ra cho ta xem".
Busandi há mỏ ra , thần Vishnu dùng mắt trí huệ và kính hiển vi nhìn vô cổ họng của chú : "A ! Có một chút (cười). Cái gì đây ? Để xem , nhất định là có cái gì ở đây".
Ông trông thấy một chút vỏ thóc , phần ngoài của hạt gạo , dính trong miệng chú (cười). Vảm ơn Trời Phật ! Ít ra Busandi cũng không hoàn toàn uổng phí công lao và thời giờ của nó . Thần nói : "Nhìn đây Busandi , trong miệng của ngươi còn có một tí vỏ thóc . Ta vừa ý rồi".
Ồ ! Vị thần này thật là dễ hài lòng .
Cho nên , bà già lúc đó đã được một chút công đức . Ồ ! Vị thần này thật là phúc hậu , nhân từ , bác ái ! Rồi ông nói : "Busandi , sau khi bà già chết và đầy thai trở lại thế giới này , hãy cho bà sống bằng loại thóc có miếng vỏ dính trong miệng ngươi".
Bà già này sẽ ăn thứ đó suốt đời . vị thần nói xong rồi biến mất .
Lợi ích của việc bố thí và ăn ở đạo đức thạt là không thể tưởng tượng được , cho dù không phải là tự nguyện cũng vậy . Tình thương và lòng từ bi của Thượng Đế thật la vô lượng , vô biên . Hành vi tử tế nhân đạo dù chỉ có một tí xíu thôi cũng có hiệu lực vô cùng kỳ diệu . Có lẽ bà ta không muốn cạy ra vì biết cũng không dụng gì . Không có bao nhiêu ! (Cười)
Thượng Đế , với tình thương như biển cả , luôn luôn tạo cơ hội cho những người có tội được chuộc tội và được cứu rỗi . Bà già này không làm công đức gì cả mà còn được cho ăn bánh mì làm bằng thóc . Nếu chúng ta cho người khác nhiều hơn nữa , chúng ta sẽ còn được biết là bao nhiêu !