Divo
06-03-2007, 06:31 AM
Mồng 3 tháng 8 - Bính-Tý (1936)
Thầy các con. Thầy mừng các con.
Các con đại tịnh, nghe Thầy dạy:
Hòa Hiệp
Thi:
NGỌC ẩn non cao tự bấy giờ,
HOÀNG thành Ðạo-đức chuyển huyền-cơ,
THƯỢNG căn tầm thấu nguồn cao cả,
ÐẾ nắm tâm kinh mãi đợi chờ.
Thầy lấy làm may mắn vì nay có cơ hội mà hoằng hóa chơn truyền để cứu độ nguyên nhơn phục hồi cựu vị. Các con rất là hạnh phúc lớn lao mới đắc ngộ tâm kinh vô tự. Thầy chỉ truyền cho các con tu tánh luyện mạng.
Thi:
Linh-hồn ngũ trược chận dằn lên,
Lục dục phá hư chẳng vững bền,
Cửa Ðạo đã gài tâm tánh muội,
Mê đời vật chất bởi cho nên!
Ðây Thầy giải về chương "HÒA-HIỆP".
Thi:
Hòa-Hiệp trong đời quí báu thay,
Hòa tâm thân ái mới lâu dài,
Hiệp quần đoàn thể như thành lũy,
Hòa hiệp chống đương cuộc hậu lai.
Trường Thiên:
Âm dương hòa-hiệp hóa sanh,
Dựng nền Ðạo-đức lập thành Càn-Khôn.
Bế tử lộ, khai sanh môn,
Ðiều hòa mới thể bảo tồn vạn linh.
Hòa là một món báu linh,
Là chìa khóa mở Ngọc-Kinh bước vào.
Trung Hòa không thấp không cao,
Không chinh, không lịch, không sao tiêu mòn.
Còn hòa Ðạo-đức mới còn,
Còn hòa mới có các con bây giờ.
Hòa là phép nhiệm huyền cơ,
Hiệp hòa cốt yếu ban sơ loài người.
Phong hòa võ thuận tốt tươi,
Thuận hòa thời tiết hiện đời Phật, Tiên.
Hiệp hòa hình thể thiêng-liêng,
Xác hồn hiệp nhứt Ðạo huyền phát minh.
Hiệp đoàn thể mới hòa bình,
Hòa bình thế giới Ðạo-Huỳnh lưu thông.
Hòa cho rõ mặt đại đồng,
Hiệp-hòa huynh đệ mặn nồng nghĩa nhơn.
Hòa là chí chánh chí chơn,
Hiệp lòng bác ái độ nhơn thoát nàn.
Ðạo Trời khắp cả dân gian,
Lấy câu hòa hiệp làm thang vượt trần.
Hiệp-hòa tiên bảo kỳ thân,
Hiệp tâm quân tử hiệp phần thiện lương.
Có hòa-hiệp mới biết thương,
Thương nhau mới thể tầm phương giúp đời.
Lược sơ hòa-hiệp Ðạo-Trời,
Hiệp-hòa cải thế tạo thời hóa sanh.
Người tu khử trược lưu thanh,
Dụng công hòa hiệp mới thành Phật, Tiên.
Ngũ hành hiệp nhứt thăng thiên,
Ðiều hòa thần-khí hống-diên giao hòa.
Ðịnh tâm chế luyện tinh ba,
Biết phương sớt lại sang qua thì thành.
Thông tường nguồn lạch cội nhành,
Là phương hòa hiệp mới rành trước sau.
Chữ hòa quí báu biết bao,
Bao trùm Võ-Trụ thấp cao cũng hòa.
Ðất trời do đó mà ra,
Phật, Tiên do đó mới là siêu thăng.
Những người tiền kiếp hữu căn,
Nghe câu hòa hiệp sánh bằng ngọc châu.
Chữ hòa há dễ làm đâu!
Làm cho đặng ắt thoát bầu tử sanh.
Ở trong một điệu tu hành,
Một Hòa hai Nhẫn chớ sanh lòng tà.
Người tu không biết nhẫn hòa,
Ðể cho lửa dục đốt mà cháy tiêu.
Hòa ai cũng mến cũng yêu,
Ðáng khen đáng tặng biết chìu lòng nhau.
Hạ mình xuống thấp mà cao,
Trèo cao sẽ té lộn nhào chẳng không!
Chữ hòa phương pháp phổ thông,
Chữ hòa-hiệp đó rất công mọi người.
Nhẫn hòa giữa đám mười mươi,
Tấm lòng an tịnh người người kỉnh thay.
Hiệp hòa giữ đặng là hay,
Bỏ đi là dở bất tài bất minh!
Chữ hòa giồi luyện đẹp xinh,
Hiệp tâm chi sĩ sửa mình thanh cao.
Thi:
Cao thượng làm nên lẽ Hiệp-Hòa,
Hiệp-hòa mới có các con ra,
Tu thành Tiên, Phật do Hòa-Hiệp,
Hiệp nhứt hư không ở với Già.
Thầy ban ơn các con. Thầy thăng.
Thầy các con. Thầy mừng các con.
Các con đại tịnh, nghe Thầy dạy:
Hòa Hiệp
Thi:
NGỌC ẩn non cao tự bấy giờ,
HOÀNG thành Ðạo-đức chuyển huyền-cơ,
THƯỢNG căn tầm thấu nguồn cao cả,
ÐẾ nắm tâm kinh mãi đợi chờ.
Thầy lấy làm may mắn vì nay có cơ hội mà hoằng hóa chơn truyền để cứu độ nguyên nhơn phục hồi cựu vị. Các con rất là hạnh phúc lớn lao mới đắc ngộ tâm kinh vô tự. Thầy chỉ truyền cho các con tu tánh luyện mạng.
Thi:
Linh-hồn ngũ trược chận dằn lên,
Lục dục phá hư chẳng vững bền,
Cửa Ðạo đã gài tâm tánh muội,
Mê đời vật chất bởi cho nên!
Ðây Thầy giải về chương "HÒA-HIỆP".
Thi:
Hòa-Hiệp trong đời quí báu thay,
Hòa tâm thân ái mới lâu dài,
Hiệp quần đoàn thể như thành lũy,
Hòa hiệp chống đương cuộc hậu lai.
Trường Thiên:
Âm dương hòa-hiệp hóa sanh,
Dựng nền Ðạo-đức lập thành Càn-Khôn.
Bế tử lộ, khai sanh môn,
Ðiều hòa mới thể bảo tồn vạn linh.
Hòa là một món báu linh,
Là chìa khóa mở Ngọc-Kinh bước vào.
Trung Hòa không thấp không cao,
Không chinh, không lịch, không sao tiêu mòn.
Còn hòa Ðạo-đức mới còn,
Còn hòa mới có các con bây giờ.
Hòa là phép nhiệm huyền cơ,
Hiệp hòa cốt yếu ban sơ loài người.
Phong hòa võ thuận tốt tươi,
Thuận hòa thời tiết hiện đời Phật, Tiên.
Hiệp hòa hình thể thiêng-liêng,
Xác hồn hiệp nhứt Ðạo huyền phát minh.
Hiệp đoàn thể mới hòa bình,
Hòa bình thế giới Ðạo-Huỳnh lưu thông.
Hòa cho rõ mặt đại đồng,
Hiệp-hòa huynh đệ mặn nồng nghĩa nhơn.
Hòa là chí chánh chí chơn,
Hiệp lòng bác ái độ nhơn thoát nàn.
Ðạo Trời khắp cả dân gian,
Lấy câu hòa hiệp làm thang vượt trần.
Hiệp-hòa tiên bảo kỳ thân,
Hiệp tâm quân tử hiệp phần thiện lương.
Có hòa-hiệp mới biết thương,
Thương nhau mới thể tầm phương giúp đời.
Lược sơ hòa-hiệp Ðạo-Trời,
Hiệp-hòa cải thế tạo thời hóa sanh.
Người tu khử trược lưu thanh,
Dụng công hòa hiệp mới thành Phật, Tiên.
Ngũ hành hiệp nhứt thăng thiên,
Ðiều hòa thần-khí hống-diên giao hòa.
Ðịnh tâm chế luyện tinh ba,
Biết phương sớt lại sang qua thì thành.
Thông tường nguồn lạch cội nhành,
Là phương hòa hiệp mới rành trước sau.
Chữ hòa quí báu biết bao,
Bao trùm Võ-Trụ thấp cao cũng hòa.
Ðất trời do đó mà ra,
Phật, Tiên do đó mới là siêu thăng.
Những người tiền kiếp hữu căn,
Nghe câu hòa hiệp sánh bằng ngọc châu.
Chữ hòa há dễ làm đâu!
Làm cho đặng ắt thoát bầu tử sanh.
Ở trong một điệu tu hành,
Một Hòa hai Nhẫn chớ sanh lòng tà.
Người tu không biết nhẫn hòa,
Ðể cho lửa dục đốt mà cháy tiêu.
Hòa ai cũng mến cũng yêu,
Ðáng khen đáng tặng biết chìu lòng nhau.
Hạ mình xuống thấp mà cao,
Trèo cao sẽ té lộn nhào chẳng không!
Chữ hòa phương pháp phổ thông,
Chữ hòa-hiệp đó rất công mọi người.
Nhẫn hòa giữa đám mười mươi,
Tấm lòng an tịnh người người kỉnh thay.
Hiệp hòa giữ đặng là hay,
Bỏ đi là dở bất tài bất minh!
Chữ hòa giồi luyện đẹp xinh,
Hiệp tâm chi sĩ sửa mình thanh cao.
Thi:
Cao thượng làm nên lẽ Hiệp-Hòa,
Hiệp-hòa mới có các con ra,
Tu thành Tiên, Phật do Hòa-Hiệp,
Hiệp nhứt hư không ở với Già.
Thầy ban ơn các con. Thầy thăng.