PDA

View Full Version : Đại Thừa Chơn Giáo



Pages : 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 [19] 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78

Divo
06-03-2007, 06:32 AM
Mồng 2 tháng 9, Bính-Tý (1936)

Đoàn thể

Thi:
CAO ngôi hoằng hóa pháp mầu linh,

ÐÀI Ðạo vô-vi đã phát minh,

TIÊN Phật ra tay dìu dắt lối,

TRƯỞNG thành chơn lý khải Tâm-Kinh.

Thầy mừng các con nam nữ lưỡng phái. Thầy lấy làm vui vì cơ quan vận chuyển mà phổ tế quần sanh cải ác tùng lương, tu phong hóa, dựng cang-thường, chỉnh đốn cho hoàn toàn trở nên đời chí thiện chí mỹ.

Thi:
Ðào luyện đạo-tâm tấn thiện thành,

Ðịnh hồn nhơn loại đắc thời hanh,

Chỉnh tô phong tục đời an trị,

Không khí điều-hòa hấp thụ sanh.

Thi:
Hiệp-hòa nhơn loại khắp xa gần,

Quân-tử liên hòa tỉnh quốc-dân,

Ðoàn hội tương thân nhơn tự trị,

Thể tâm ái hữu phát tinh thần.

Thi Bài:
Tình đồng Ðạo liên hòa đoàn thể,

Nghĩa hiệp quần huynh đệ tương thân,

Dầu xa cũng hóa ra gần,

Chung tâm đào luyện tinh thần quang minh.

Nòi giống ta giữ gìn nhau mãi,

Khôn chỉ bày, kẻ dại nương theo,

Chia gồng sang gánh hiểm nghèo,

Thương yêu khắn-khít lựa vèo độ nhơn.

Có một mặt còn hơn mười gói,

Giụm mười cây mới gọi rằng non,

Nghĩa tình nhiệt huyết sắc son,

Ðồng sanh đồng tử mất còn có nhau.

Hiệp tài đức dồi dào tánh thiện,

Noi Ðạo Trời tân tiến đường tu,

Dầu cho những kẻ đui mù,

Cũng thương mến cả sớt bù chia lo.

Chung một bọc trong lò sanh hóa,

Anh em gìn mối cả bền lâu,

Ðiểm tô phong hóa đạo mầu,

Mở mang thế sự rõ câu chơn truyền.

Lẽ loi mãi chịu phiền phức mãi,

Trước sau lo kết dãi đồng tâm,

Nương đò bước thẳng cao thâm,

Chỉ phương thoát hóa lỗi lầm tránh xa.

Chung vui cuộc điều hòa nhơn loại,

Tùy thế thời hoán cựu, nghinh tân,

Làm cho bình phục quốc dân,

Làm cho bốn biển tương thân, tương hòa.

Làm cho rõ gần xa hiệp mặt,

Làm cho thành Nam Bắc đừng xa,

Làm cho chung hiệp một nhà,

Làm cho thế-giới âu ca thái bình.

Lược sơ qua tình hình nhơn loại,

Xa Ðạo Trời tánh lại bạo tàn,

Mối dây thân ái dứt ngang,

Nghĩa tình máu mủ nhắc càng thêm đau.

Vì danh lợi hại nhau mọi lẽ,

Vì quyền mà tách tẽ nhiều chi,

Vì lòng tham chạ sân si,

Vì ăn, vì ở, chả vì nghĩa nhơn.

Vì giành-giựt tranh hơn thua mãi,

Mà nghĩa tình mắc phải lao lung,

Anh em chẳng đặng trùng phùng,

Mỗi người đều sẵn lo dùng túi tham.

Vạch bản ngã tâm phàm vị kỷ,

Nào chút lòng lưu ý thương yêu,

Quá giang sớm phải bắt kiều,

Giống nòi ta phải thuận chìu bắt tay.

Tình đồng loại một mầu thân thiện,

Ðừng coi nhau như miếng mồi ngon,

Ðồng bào dứt nghĩa sắt son,

Bởi chưng chia rẽ tiêu mòn ai ôi!

Ðồng chung chịu tô bồi nền cũ,

Dắt dìu nhau thoát khỏi hồng trần,

Làm cho ích quốc lợi dân,

Anh hùng để hết tinh thần lo chung.
Thi:

Chung cuộc điều-hòa chánh-giáo hưng,

Muôn dân sẽ thấy sự vui mừng,

Trào lưu xiêu đổ lo bồi đắp,

Xướng dậy liên đoàn lý Ðạo nưng.

* * *

Nưng cao giá trị của người tu,

Tu luyện tánh tâm vẹt ám mù,

Mù mịch khám trần lo nhảy thoát,

Thoát vòng danh lợi mặc ngao du.

* * *

Du nhàn khiển hứng rượu cờ Tiên,

Tiên dược uống vô dứt não phiền,

Phiền trách giận đời không thức lý,

Lý nào quở phạt đứa khùng điên!

* * *

Ðiên đảo Năm Châu nạn chập chồng,

Cuộc đời có đó sắp ngày không,

Không ai biết trước lo tu luyện,

Luyện Ðạo mới mong lánh não nồng.

* * *

Nồng nàn thân ái nghĩa tri âm,

Chén rượu bài thơ khiển hứng ngâm,

Ngâm vịnh thỏa lòng vui Ðạo-đức,

Ðức thuần do bởi đắc minh tâm.

* * *

Tâm KHÔNG khó nhiểm bụi trần ai,

Ai biết thì lo sớm giũa mài,

Mài miệt trần gian mê-muội trí,

Trí cuồng mấy thuở gặp Như-Lai!

* * *

Lai vãng nhiều lần Ðạo phổ thông,

Thông minh mấy kẻ biết cho lòng,

Lòng toan thói quấy không tu luyện,

Luyện tập cơ quan hóa Ðại Ðồng.

Phú Lối Văn:
Cuộc trần thế, ôi! là đời người mê-muội,

Nẻo chông gai tình tội mà sao cứ lầm lũi a vào?

Nhủ khuyên đời thì đã biết bao,

Tánh phàm tục, ôi! nói sao cho hết,

Tình tệ thiệt thấy đời mê mệt, đã đành cam chịu chết trong biển trầm luân!

Phú Thi
Nguơn hội chót lập thành cơ Ðạo-đức,

Ðể độ đời thoát vực biển sông mê,

Cuộc tang-thương nay cũng gần kề,

Ðường chánh đại chưa hề ai bước đến.

Trôi nổi mãi không tầm vào bờ bến,

Sóng gió nhồi đành chịu lấp chôn,

Trong bốn tường hãm chặt trí tâm hồn,

Nào còn tính khôn khôn dại dại.

Sao là phải, sao là chẳng phải?

Gẫm cuộc đời hiện tại gớm ghê mà...!

Cái nhơn tình thấy vậy xót xa,

Mang chứng bịnh mê tà ngơ ngẩn trí.

Ðời toan những mưu thần chước quỉ,

Giết lẫn nhau ích kỷ tổn nhơn,

Những hạng người bội nghĩa bạc ơn,

Lòng lang độc thấy căm hờn sôi máu đỏ.

Nhìn thế sự bắt châu mày nhăn nhó,

Nhắm mắt không muốn ngó đến nhơn tình,

Ôi! là người chịu nhục chê vinh,

Vinh nhục gẫm sự tình chua chát lắm.

Bịnh trầm kha lâu ngày đã lậm,

Thuốc tiên hoàn gội tẩm cũng trơ trơ,

Thấy cuộc đời mà muốn bỏ lơ,

Nhưng không lẽ để vất vơ cho chủng loại.

Ta cũng ước để lòng mong mỏi,

Hội sau này cứu khổ cuộc chi ly!

Lấy thuốc thần chữa bịnh tham si,

Trừ nọc độc ắc thì thân thể mạnh.

Ban nhập lý chết đà khó tránh,

Nhờ linh đơn Ðạo Thánh giải hồn oan,

Muốn cho đời thành cuộc trị an,

Thì phải để nhơn gian tiêu diệt bớt.

Người tội lỗi quả nhồi phải rớt,

Kẻ thiện căn tuy yếu ớt vẫn còn hoài,

Muốn rõ tàng những cuộc tương lai,

Xem hình thể Ðạo Cao-Ðài tuyên bố đó.

Phương chi tránh bão bùng sóng gió,

Biển ba đào thiệt khó chống đương,

Ðoán chắc rằng có cuộc tang thương,

Qua hội ấy rõ tường đời Thượng Cổ.
Thi:

Cổ tích xưa kia chép sử xanh,

Công phu khổ hạnh bực tu hành,

Tầm sư học Ðạo bao nhiêu khổ,

Nhưng cũng chìu lòn mới trứ danh.

* * *

Danh hiệu CAO-ÐÀI phái Chiếu-Minh,

Luyện huờn đơn sẽ đắc trường sinh,

Sinh ra chịu những muôn vàn khổ,

Ðến chết không an nổi giựt mình.

* * *

Nhắc lại chuyện xưa bực Thánh thông,

TRỌNG-NI học Ðạo bái THẦN-ÐỒNG,

HIÊN-VIÊN khó nhọc dày năm tháng,

Mới gặp chơn truyền của Chánh-Tông.

* * *

Tầm Ðạo xưa kia rất khó công,

Muôn vàn khổ hạnh quản bao lòng,

Minh-sư đắc thọ mòn tâm trí,

Nay sẵn bên mình mối Chánh-Tông.

Thầy ban ơn các con. Thầy thăng.