Divo
06-03-2007, 08:45 AM
22 tháng 9 - Bính-Tý (1936)
LUYỆN ÐẠO
Thi:
NAM bắc cọng hòa Ðạo-lý minh,
PHƯƠNG châm thoát khổ luyện tâm linh.
GIÁO truyền cơ nhiệm siêu tam giới,
CHỦ định huờn hư tạo thánh hình.
Ðây Thầy giải về thiên: "Luyện Ðạo".
Phương pháp luyện Ðạo là một phương pháp để đoạt huệ đặng siêu thăng. Người tu hành đã ăn chay mà không luyện Ðạo, thiệt là rất tiếc cho những đứa còn mê như thế lắm.
Mà tại sao Thầy lại buộc các con luyện Ðạo đều phải giữ tròn ngũ giới cấm? Tại phép luyện đơn là không phải dễ. Nếu các con phạm qui điều, không giữ giới, thì không bao giờ các con tu đắc quả đặng.
Sự ăn chay là bổ cho Tiên-Thiên, còn ăn mặn lại bổ cho Hậu-Thiên. Các con nếu ăn mặn mà luyện Ðạo thì Chơn-Thần bị khí Hậu-Thiên làm nhơ bẩn nặng nề mà khó thể xuất ra khỏi vùng trung giới được.
Còn sự dâm dục là một điều quan hệ nhứt cho người tu. Thầy đã nói một nhểu tinh dịch của các con tức là một khối tinh thần. Nên nếu các con để nó chảy lọt ra ngoài chừng trong một nhểu, thì cũng đủ cho các con phải hư hại đến hình hài thể phách rồi, huống chi mấy nhểu tinh rớt lọt ra đó là mấy điểm "tiểu linh-quang". Sau các con chết, chúng nó sẽ kéo đến Nghiệt-Ðài mà bắt thường Thiên-mạng, cười . . . Các con phải biết "Thiên-mạng" chớ không phải là "nhơn-mạng" đâu nghe!
Trong xác thân của con người có bảy thể cần yếu là: chơn-dương, tinh, khí, thần, xương, máu và thịt.
Ðây Thầy giải về Dương.
Con người sống là nhờ dương-khí nó châu lưu trong thân thể mà nuôi nấng cho các chất yếu cần của nhơn thân. Nên hễ dương-khí khi nào đã tuyệt tức khắc con người phải dứt hơi liền. Vậy người luyện Ðạo phải lấy phép hô hấp rồi dụng công phu vận chuyển dương-khí ấy vào châu thân cho tráng kiện thêm và cho thông lưu khắp chỗ để đuổi các khí uế trược, nặng nề ra thì bảo không vĩnh tồn sức khoẻ sao được? Vã người luyện Ðạo cũng nhờ chơn-dương ấy mà tạo nên Huệ-Mạng Kim-Cang. Phải dùng hô hấp mà đem khí hạo-nhiên vào chơn thể. Còn tinh, khí, thần là một cơ quan bí yếu của loài người. Có tinh, khí, thần mới tạo thành "Chơn-Ðạo".
Thần là chủ nhơn ông, tức là điểm linh-quang của Trời ban cấp; khí là cái khí hư vô để giúp cho cơ thể con người được an nhàn, vô bịnh; mà muốn rõ căn nguyên thần, khí thì phải truy tầm diệu lý Thiên-cơ mới được. Diệu lý Thiên cơ đó là phép chơn truyền mà Thầy đã ban bố cho các con tu luyện ngày nay đó vậy.
Thầy giải về bảy thể của linh-hồn:
Linh-hồn của con người từ ở cõi Bồng-Lai Tiên-Cảnh hoặc Cực-Lạc Niết-Bàn mà muốn đầu thai xuống cõi hạ giới này là cõi thứ 7 thì đã phải trải qua 6 cõi hư linh ở thượng tằng không khí, mà mỗi khi trầm xuống mỗi cõi hư linh thì linh-hồn phải chịu dưới quyền cấu tạo của Tạo-Hóa chi cơ, nghĩa là phải thọ bẫm thần khí ở cõi hư linh đó mà bao bọc thêm ra ngoài một lớp thể chất nữa, mà hễ càng trầm xuống xa chừng nào thì lại càng nặng nề thêm chừng nấy. Khi trầm xuống đến cõi dục-giới này lại còn phải mang thêm một cái xác thân phàm tục trọng trược đủ điều, nhưng cũng nhờ có cái xác thân phàm, đủ đầy tam bửu ngũ hành mà kẻ giác ngộ con đường lành lo tu hành đặng có tấn hóa trở về nguyên vị cũ. Ðó là Thầy giải về sự thối-hóa hay tấn-hóa của linh-hồn do luật dinh-hư của Tạo-Hóa. Chí như ngày hôm nay, nhằm thời kỳ Thiên ân đại xá, Thầy giáng trần gieo rải mối chơn truyền để độ rỗi cả toàn linh, tức là Thầy vạch con đường tắt cho Tiên-thể hay Kim-thân của các con về thẳng nơi Thầy, khỏi phải ngưng nghỉ ở mấy cõi hư linh để cỗi cho rồi 7 lớp thể chất bao bọc lấy linh hồn. Thăng.
LUYỆN ÐẠO
Thi:
NAM bắc cọng hòa Ðạo-lý minh,
PHƯƠNG châm thoát khổ luyện tâm linh.
GIÁO truyền cơ nhiệm siêu tam giới,
CHỦ định huờn hư tạo thánh hình.
Ðây Thầy giải về thiên: "Luyện Ðạo".
Phương pháp luyện Ðạo là một phương pháp để đoạt huệ đặng siêu thăng. Người tu hành đã ăn chay mà không luyện Ðạo, thiệt là rất tiếc cho những đứa còn mê như thế lắm.
Mà tại sao Thầy lại buộc các con luyện Ðạo đều phải giữ tròn ngũ giới cấm? Tại phép luyện đơn là không phải dễ. Nếu các con phạm qui điều, không giữ giới, thì không bao giờ các con tu đắc quả đặng.
Sự ăn chay là bổ cho Tiên-Thiên, còn ăn mặn lại bổ cho Hậu-Thiên. Các con nếu ăn mặn mà luyện Ðạo thì Chơn-Thần bị khí Hậu-Thiên làm nhơ bẩn nặng nề mà khó thể xuất ra khỏi vùng trung giới được.
Còn sự dâm dục là một điều quan hệ nhứt cho người tu. Thầy đã nói một nhểu tinh dịch của các con tức là một khối tinh thần. Nên nếu các con để nó chảy lọt ra ngoài chừng trong một nhểu, thì cũng đủ cho các con phải hư hại đến hình hài thể phách rồi, huống chi mấy nhểu tinh rớt lọt ra đó là mấy điểm "tiểu linh-quang". Sau các con chết, chúng nó sẽ kéo đến Nghiệt-Ðài mà bắt thường Thiên-mạng, cười . . . Các con phải biết "Thiên-mạng" chớ không phải là "nhơn-mạng" đâu nghe!
Trong xác thân của con người có bảy thể cần yếu là: chơn-dương, tinh, khí, thần, xương, máu và thịt.
Ðây Thầy giải về Dương.
Con người sống là nhờ dương-khí nó châu lưu trong thân thể mà nuôi nấng cho các chất yếu cần của nhơn thân. Nên hễ dương-khí khi nào đã tuyệt tức khắc con người phải dứt hơi liền. Vậy người luyện Ðạo phải lấy phép hô hấp rồi dụng công phu vận chuyển dương-khí ấy vào châu thân cho tráng kiện thêm và cho thông lưu khắp chỗ để đuổi các khí uế trược, nặng nề ra thì bảo không vĩnh tồn sức khoẻ sao được? Vã người luyện Ðạo cũng nhờ chơn-dương ấy mà tạo nên Huệ-Mạng Kim-Cang. Phải dùng hô hấp mà đem khí hạo-nhiên vào chơn thể. Còn tinh, khí, thần là một cơ quan bí yếu của loài người. Có tinh, khí, thần mới tạo thành "Chơn-Ðạo".
Thần là chủ nhơn ông, tức là điểm linh-quang của Trời ban cấp; khí là cái khí hư vô để giúp cho cơ thể con người được an nhàn, vô bịnh; mà muốn rõ căn nguyên thần, khí thì phải truy tầm diệu lý Thiên-cơ mới được. Diệu lý Thiên cơ đó là phép chơn truyền mà Thầy đã ban bố cho các con tu luyện ngày nay đó vậy.
Thầy giải về bảy thể của linh-hồn:
Linh-hồn của con người từ ở cõi Bồng-Lai Tiên-Cảnh hoặc Cực-Lạc Niết-Bàn mà muốn đầu thai xuống cõi hạ giới này là cõi thứ 7 thì đã phải trải qua 6 cõi hư linh ở thượng tằng không khí, mà mỗi khi trầm xuống mỗi cõi hư linh thì linh-hồn phải chịu dưới quyền cấu tạo của Tạo-Hóa chi cơ, nghĩa là phải thọ bẫm thần khí ở cõi hư linh đó mà bao bọc thêm ra ngoài một lớp thể chất nữa, mà hễ càng trầm xuống xa chừng nào thì lại càng nặng nề thêm chừng nấy. Khi trầm xuống đến cõi dục-giới này lại còn phải mang thêm một cái xác thân phàm tục trọng trược đủ điều, nhưng cũng nhờ có cái xác thân phàm, đủ đầy tam bửu ngũ hành mà kẻ giác ngộ con đường lành lo tu hành đặng có tấn hóa trở về nguyên vị cũ. Ðó là Thầy giải về sự thối-hóa hay tấn-hóa của linh-hồn do luật dinh-hư của Tạo-Hóa. Chí như ngày hôm nay, nhằm thời kỳ Thiên ân đại xá, Thầy giáng trần gieo rải mối chơn truyền để độ rỗi cả toàn linh, tức là Thầy vạch con đường tắt cho Tiên-thể hay Kim-thân của các con về thẳng nơi Thầy, khỏi phải ngưng nghỉ ở mấy cõi hư linh để cỗi cho rồi 7 lớp thể chất bao bọc lấy linh hồn. Thăng.