Divo
06-03-2007, 08:58 AM
15 tháng 4 - Ất Dậu (1945)
CAO-ÐÀI THƯỢNG-ÐẾ
Thầy mừng các con nam nữ.
Thi:
Tu-hành chịu khổ một phen nầy,
Sao đặng tiêu-diêu chốn lạc-đài,
Thoát kiếp luân-hồi muôn tuổi thọ,
Khỏi vòng lục-đạo dứt trần ai.
Tiêu-diêu cảnh cũ vô phiền não,
Tự toại quê xưa bất tái lai,
Một bổn Ðơn-Thơ thầy tạc để,
Muốn nên căn-vị gắng công mài.
Thầy chứng chiếu sớ cầu và lòng thành nguyện của các con giờ nay, vậy Thầy ân phong cho Hóa Ðạo-hiệu là "NGỌC-HOA TIÊN-NƯƠNG". Các con tiếp cầu, Thầy thượng ỷ.
(Tiếp Cầu:)
Thi:
NGỌC ẩn non kỳ phụng gáy vang,
HOA-liên chín phẩm tựa ngôi vàng,
TIÊN-đơn phản chiếu thành căn vị,
NƯƠNG bóng Ðài-Cao dứt trái oan.
Thi:
Oan trái bao phen buộc lấy thân,
Mừng nay đặng rảnh kiếp phong trần,
Ơn Thầy, nghĩa bạn hằng ghi tạc,
Dạ sắc, lòng son Ðạo tối cần.
Mừng chư Ðạo-hữu nội đàn.
Nay tôi đặng thoát kiếp phong-trần cũng nhờ đức Từ-Bi độ rỗi, chớ về tu luyện của tôi còn khiếm khuyết, nhưng may là nhờ thời kỳ ân xá. Nay tôi mới rõ, đời người chẳng khác nào như mù tan, sương rã, thoạt qua thoạt mất, trăm năm như giấc chiêm bao, ở thế cuộc muôn điều giả dối, biết lo tu, ơn Thầy nhuần gội, thoát ly trần trở lại cựu quê.
Bài:
Từ đắc lịnh Cửu-Trùng hạ chiếu,
Bỏ xác phàm mới hiểu cơ quan,
Thảm thay thế-cuộc thương-tang,
Làm người phải chịu lầm-than nhiều bề.
Nay tôi đặng trở về quê cũ,
Ðộng Ðào-Nguyên thi phú nôm na,
Non Tiên mặc sức ta-bà,
Sớm chầu Bệ-Ngọc chiều hòa bạn thanh.
Chỉ một kiếp tu-hành quấy quá,
Ðức Từ-Bi ân-xá độ về,
Cảnh nhàn lạc thú tư bề,
Hào quang sáng-rỡ cỏ huê đủ màu.
Ngoảnh lại chốn trần lao thêm chạnh,
Cảnh bi ai nóng lạnh bất thường,
Trăm năm như giấc mộng trường,
Làm người khá xét cho tường bổn-nguyên.
Chư Ðạo-hữu có duyên có trí,
Lập chí tu "chánh-kỷ hoá-nhơn",
Luyện thành ba phẩm kim-đơn,
Ðồng về thắng cảnh linh-sơn hội đào.
Lời thường ví Trời cao có mắt,
Sanh nhằm kỳ mạc-trắc phong-vân,
Còn ham bã đỉnh chung trần,
Trăm năm phải chịu vùi thân bụi hồng.
Nay tôi đặng ân phong Tiên-tịch,
Ðể đôi lời khuyến-khích cùng nhau,
Ðạo-mầu gắng chí giồi-trau,
Ngày cùng sẽ đặng dồi-dào phước thanh.
Giã chư Ðạo-hữu. Thăng.
CAO-ÐÀI THƯỢNG-ÐẾ
Thầy mừng các con nam nữ.
Thi:
Tu-hành chịu khổ một phen nầy,
Sao đặng tiêu-diêu chốn lạc-đài,
Thoát kiếp luân-hồi muôn tuổi thọ,
Khỏi vòng lục-đạo dứt trần ai.
Tiêu-diêu cảnh cũ vô phiền não,
Tự toại quê xưa bất tái lai,
Một bổn Ðơn-Thơ thầy tạc để,
Muốn nên căn-vị gắng công mài.
Thầy chứng chiếu sớ cầu và lòng thành nguyện của các con giờ nay, vậy Thầy ân phong cho Hóa Ðạo-hiệu là "NGỌC-HOA TIÊN-NƯƠNG". Các con tiếp cầu, Thầy thượng ỷ.
(Tiếp Cầu:)
Thi:
NGỌC ẩn non kỳ phụng gáy vang,
HOA-liên chín phẩm tựa ngôi vàng,
TIÊN-đơn phản chiếu thành căn vị,
NƯƠNG bóng Ðài-Cao dứt trái oan.
Thi:
Oan trái bao phen buộc lấy thân,
Mừng nay đặng rảnh kiếp phong trần,
Ơn Thầy, nghĩa bạn hằng ghi tạc,
Dạ sắc, lòng son Ðạo tối cần.
Mừng chư Ðạo-hữu nội đàn.
Nay tôi đặng thoát kiếp phong-trần cũng nhờ đức Từ-Bi độ rỗi, chớ về tu luyện của tôi còn khiếm khuyết, nhưng may là nhờ thời kỳ ân xá. Nay tôi mới rõ, đời người chẳng khác nào như mù tan, sương rã, thoạt qua thoạt mất, trăm năm như giấc chiêm bao, ở thế cuộc muôn điều giả dối, biết lo tu, ơn Thầy nhuần gội, thoát ly trần trở lại cựu quê.
Bài:
Từ đắc lịnh Cửu-Trùng hạ chiếu,
Bỏ xác phàm mới hiểu cơ quan,
Thảm thay thế-cuộc thương-tang,
Làm người phải chịu lầm-than nhiều bề.
Nay tôi đặng trở về quê cũ,
Ðộng Ðào-Nguyên thi phú nôm na,
Non Tiên mặc sức ta-bà,
Sớm chầu Bệ-Ngọc chiều hòa bạn thanh.
Chỉ một kiếp tu-hành quấy quá,
Ðức Từ-Bi ân-xá độ về,
Cảnh nhàn lạc thú tư bề,
Hào quang sáng-rỡ cỏ huê đủ màu.
Ngoảnh lại chốn trần lao thêm chạnh,
Cảnh bi ai nóng lạnh bất thường,
Trăm năm như giấc mộng trường,
Làm người khá xét cho tường bổn-nguyên.
Chư Ðạo-hữu có duyên có trí,
Lập chí tu "chánh-kỷ hoá-nhơn",
Luyện thành ba phẩm kim-đơn,
Ðồng về thắng cảnh linh-sơn hội đào.
Lời thường ví Trời cao có mắt,
Sanh nhằm kỳ mạc-trắc phong-vân,
Còn ham bã đỉnh chung trần,
Trăm năm phải chịu vùi thân bụi hồng.
Nay tôi đặng ân phong Tiên-tịch,
Ðể đôi lời khuyến-khích cùng nhau,
Ðạo-mầu gắng chí giồi-trau,
Ngày cùng sẽ đặng dồi-dào phước thanh.
Giã chư Ðạo-hữu. Thăng.