-
Tình Thương Không Phân Biệt
Tình Thương Không Phân Biệt
Hồi xưa có một người thương gia kia , buôn bán nhỏ thôi , và cũng không khá giả gì cho lắm . Việc buôn bán của anh không mấy gì thành công nhưng anh ta cũng không nệ hà gì . Anh vẫn cảm thấy thỏa mãn và lo cho gia đình rất chu đáo . Có một người láng giềng của anh là một người tu chân Đạo , và người này rất nghèo cho nên người láng giềng thương gia này thỉnh thoảng mang cho ông ta thức ăn và vật dụng để giúp ông trải qua mùa đông cũng như những lúc khó khăn . Từ khi anh ta bố thí một chút , rất ít , có thể chỉ là một phần ngàn lợi tức của anh ; một chút bánh mì , có khi bánh ngọt , có khi bánh ngọt , có khi bắp cải , có khi một chùm cà rốt , một chén gạo , đại khái vậy , những thứ không đáng giá bao nhiêu cho người láng giềng là người tu hành đó thì công việc làm ăn , gia đình và sức khoẻ của anh trở nên khá hơn , con cái ngoan ngoãn hơn và anh ta kiếm được nhiều tiền hơn .
Càng kiếm được nhiều anh càng mang cho vị tu hành nhà bên cạnh nhiều hơn , bởi vì bây giờ anh đã khá giả hơn . Càng cho nhiều anh càng kiếm được nhiều , công việc làm ăn càng phát đạt và mọi chuyện ngày càng tốt đẹp hơn .
Rồi anh bắt đầu để ý mối tương quan giữa sự khá giã của anh với những sự bố thí mà anh làm cho người láng giềng , mà thật sự cũng đúng như vậy . Anh ta bắt đầu suy nghĩ : "À , ta càng mang cho người này thì việc làm ăn của ta càng phát đạt . Nghe nói người này có một vị sư phụ , và ông ta cũng nói rằng sư phụ của ông vĩ đại hơn ông cả triệu lần". Là người buôn bán , anh thầm nghĩ : "Phải rồi , hàng mấy triệu lần hơn nữa ! Ta chỉ mới bố thí cho một người đệ tử xoàng như vậy mà việc buôn bán đã gia tăng gấp bội ; nếu ta cho sư phụ của ông ta , người mà ông ta nói là hàng trăm , hàng triệu , hàng tỷ lần vĩ đại hơn , thì có lẽ việc làm ăn của ta sẽ ..."
Quý vị có thể tưởng tượng được anh ta nghĩ gì (mọi người cười). Rồi anh móc ra trong hồ bao , chuẩn bị rất nhiều những món quà quý giá , đủ thứ ; và đi thật xa để tìm vị sư phụ của ông láng giềng kia . Bây giờ anh chỉ đi cúng dường vị sư phụ đó mà thôi , không cúng dường ông láng giềng nữa .
Từ khi cúng dường cho vị minh sư vĩ đại nhất mà anh nghe đến , việc làm ăn của anh bị suy xụp , càng ngày lại càng xuống dốc . Càng cho vị minh sư bao nhiêu thì anh càng thâu được ít bấy nhiêu , tới mức không chịu nổi nữa , gần như là phá sản . Trong nhà anh hầu như là không còn gì nữa và cả nhà cũng gần chết đói rồi .
Anh sang nhà láng giềng nói chuyện với người mà anh cho là đệ tử xoàng của vị minh sư vĩ đại kia . Anh hỏi : "Tại sao ông nói với tôi là thầy của ông vĩ đại hơn ông gấp triệu lần ?" Người đệ tử đáp : "Đúng vậy , dĩ nhiên . Tôi đã nói thật lòng với anh . Thầy tôi còn vĩ đại hơn tất cả những gì tôi có thể diễn tả được . Không phải chỉ hàng trăm triệu lần giỏi hơn , nó còn vĩ đại hơn nhiều lắm , nhưng vì không thể giải thích cho ông biết mức vĩ đại của ngài , cho nên tôi phải tạm nói là trăm tỉ lần hơn tôi . Nhưng ngài vẫn vĩ đại hơn thế nữa".
Người thương gia nói : "Nhưng tôi đã đi cúng dường cho ngài vì tôi nghĩ rằng ngài vĩ đại hơn ông , xuất sắc hơn , đạo đức hơn . Nhưng từ đó công việc buôn bán của tôi lại suy xụp , tôi gần như chết đói đến nơi rồi . Cả gia đình bây giờ không có gì ăn nữa . Tại sao lại như vậy ?"
Người đệ tử đáp rằng : "Trước kia , anh cúng dường cho tôi là do lòng tốt của anh , lòng thương yêu nhân hậu của anh , vì tôi đang thiếu thốn nên anh cho mà không nghĩ đến một sự đền đáp gì . Anh cho vì tình thương và cũng không đòi hỏi gì . Anh cho một cách tùy tiện , cũng không đắn đo suy nghĩ coi tôi có xứng đáng hay không , cũng không để ý chọn người để cho . Anh chỉ vì tình thương mà bố thí . Thượng Đế cũng cho một cách tự do . Ngài không phân biệt người để cho , cũng như anh đã không phân biệt ai để cho . Anh cho tôi mà không phân biệt tôi tốt hay xấu , tôi xứng đáng hay không . Nhưng từ khi anh phân biệt giữa tôi và thầy tôi , anh chọn người vĩ đại , đạo đức , xứng đáng , đáng kính trọng và thánh thiện rồi anh mới cho ; vì anh nghĩ rằng vị này xứng đáng , xuất chúng và đạo đức . Thượng Đế cũng làm như vậy . Ngài chỉ chọn người nào có đạo đức , xứng đáng , thánh thiện mới cho . Vì anh phân biệt nên Thượng Đế cũng phân biệt".
Cho nên , khi quý vị về nhà , hãy cố gắng sao cho tình thương của quý vị không có sự phân biệt . con cái của quý vị có thể rất hư , ông chồng có thể rất tệ , người láng giềng có thể rất xấu xa nhưng hãy cố gắng yêu thương họ . Không phải thương như nhau , nhưng thương tùy trường hợp , tùy khả năng của quý vị . Thương càng nhiều càng tốt , và chỉ khi nào họ cần , quý vị mới giúp . Nếu không quý vị cứ đối đãi mọi người một cách bình đẳng , một cách thân thiện , không sân hận trong lòng , bởi vì quý vị không thể thương mọi người như nhau được .
Thượng Đế không tạo chúng ta ra để thương mọi người như nhau thì tạo phải làm như vậy ? Chúng ta không cần phải phải ép lòng làm như vậy . Nhưng thương họ có nghĩa là bất cứ khi nào họ cần chúng ta , mặc dù trước kia họ đã làm hại ta , chúng ta cũng quay lại lập tức giúp họ . Thương họ có nghĩa là không nuôi lòng thù hận , không có ác ý , hoặc trù ếm họ ; ngược lại , chúng ta chúc lành cho họ , cầu nguyện cho họ , ngồi thiền để cho họ được lợi ích .
Posting Permissions
- You may not post new threads
- You may not post replies
- You may not post attachments
- You may not edit your posts
-
Forum Rules
Bookmarks