2 tháng 8, Bính-Tý (1936)

ĐẠI-ĐẠO LUẬN

Thi:
NHỨT khí hư vô tác tạo thành,

BỬU mầu Đạo hóa trược phân thanh,

CHƠN linh đắc ngộ tâm minh huệ,

NHƠN trí thức tu pháp nhiệm hành.

Ngã chào chư đạo-tâm nam nữ lưỡng phái.

Giờ nay ngã lai đàn là vì mạng lịnh Bề-Trên sai khiến, đến báo tin chư hiền thành tâm, nghinh Thánh-Giá CHÍ-TÔN ngự lâm giáo Đạo. Ngã chào, ngã lui.

* * *

Huyền-Khung-Cao Thượng-Đế Ngọc-Hoàng Đại Thiên-Tôn tá danh Cao-Đài Tiên-Ông Đại-Bồ-Tát Ma Ha-Tát.

Thầy các con. Thầy mừng các con.

Thi:

NGỌC sắc gia ban quyển Đại-Thừa,

HOÀNG thành Đạo tỉnh giấc mây mưa,

THƯỢNG căn đắc ngộ tu tâm tánh,

ĐẾ vị hồi nguyên chí mới vừa.

Giờ nay, Thầy lâm phàm bưng chén thuốc phá mê để cứu đoàn con đang luống ngây ngô trong trần ai khổ hải. Các con khá biết rằng Thầy là một đấng toàn tri toàn năng, thống chưởng quyền hành, hồng oai hồng thiện, chẳng phải không đủ quyền lực thiêng-liêng mà thưởng phạt các con, nhưng vì lòng từ bi, Thầy quá yêu thương các con, phải lăn lóc cùng các con mà độ rỗi các con thoát khỏi chốn mê đồ.

Thi:

ĐẠI-Đạo chấn hưng phổ hóa thành,

THỪA cơ vận chuyển độ nhơn sanh,

CHƠN truyền hoằng hóa vi Tiên Phật,

GIÁO dục quần linh thuận mạng hành.

Đạo là gì?

Đạo là hư vô chi khí, Đạo rất mầu nhiệm, sâu kín cao siêu. Trước khi chưa có Trời Đất đã có Đạo. Vậy Đạo đã tạo dựng nên Càn-Khôn Võ Trụ, hóa sanh vạn vật muôn loài.
Muôn loài vạn vật phải thọ bẫm khí hư vô mà sanh hóa mãi.

Đạo ấy ai làm chủ?

HỒNG-QUÂN LÃO-TỔ làm chủ nó, vì đã chuyển pháp-luân mà sáng tạo muôn loài. Đạo sanh Trời Đất, Trời Đất cũng phải dưới quyền hành của lẽ Đạo.
Đạo không bao giờ hư hoại được, bền vững hoài. Các con không nên giờ khắc nào xa nó, còn nó thì sống, xa nó thì chết. Các con nghe:

Trường Thiên

Đạo mầu sản tạo Càn-Khôn,

Hư vô chi khí Chí-Tôn chưởng quyền.

Hóa sanh Phật, Thánh, Thần, Tiên,

Muôn loài vạn vật lưu truyền thỉ chung.

Đạo vô tận, Đạo vô cùng,

Đạo là mẹ đẻ khắp chung muôn loài.

Đạo phân ngôi thứ Tam Tài,

Đạo châu vi độ trần ai vững vàng.

Đạo còn, người, vật bền an,

Đạo lìa, một khắc tiêu tan xác hồn.

Đạo truyền dại trở nên khôn,

Đạo ra cốt yếu bảo tồn chúng-sanh.

Đạo CAO nay đã lập thành,

Đạo khai pháp luật ban hành thế gian.

Đạo minh minh đức tăng quang,

Đạo huyền thống nhứt hành tàng Thiên-cơ.

Đạo nay phản bổn huờn sơ,

Đạo phân định trước ngày giờ qui nguyên.

Đạo làm người hóa Thánh, Tiên,

Đạo ban huấn luyện đời hiền hậu lai.

Đạo mầu luân chuyển hoát khai,

Vận hành nhựt nguyệt trở day ngũ hành.

Đạo Huỳnh tế độ chúng-sanh,

Đạo là Thiên-lý lưu hành ngày đêm.

Đạo không giảm bớt tăng thêm,

Đạo là lặng lẽ khép kềm vạn linh.

Đạo Trời vô ảnh, vô hình,

Vô-vi, vô xú, vô thinh, vô trần.

Đạo Trời chẳng ngoại nhơn thân,

Đạo khi trồi sụt, xa gần lại qua.

Đạo không xen chánh lẫn tà,

Đạo không non nớt, yếu già, mau lâu.

Đạo trung cơ bí nhiệm mầu,

Đạo “Không Không” ấy quày đầu về nguyên.

Đạo nuôi nấng giữ mối giềng,

Đạo hưng tâm-pháp bí-truyền luyện phanh.

Đạo dạy bỏ dữ theo lành,

Đạo phân thứ lớp đành rành tinh hoa.

Đạo phân một, một, hai, ba,

Là ngôi Thái-Cực Chúa-Cha chưởng quyền.

Âm dương hiệp với ngôi Thiên,

Hóa sanh vạn vật mối giềng chẳng xao.

Một hai ba ấy lẽ nào?

Cho đi khắp chỗ cũng vào một ngôi.

Đạo Thầy con chớ buông trôi,

Đạo qui nhứt thống phục hồi linh-căn.

Đạo Thầy là ngọn bửu đăng,

Đạo soi sáng khắp như trăng đêm rằm.

Đạo thường ẩn núp nơi tâm,

Đạo đâu non núi mà tầm nhọc công.

Đạo Trời, người muốn rõ thông,

Đạo diệt nhơn dục, tâm không tỏ tường.

Đạo Thầy phưởng phất mùi hương,

Mà không thấy rõ nẻo đường nào ra.

Người xa Đạo, Đạo không xa,

Muốn tri Đại Đạo, lòng tà đừng mang.

Thi

Mang kiếp trần ai chịu não nồng,

Nỗi vì quả nghiệp mảng long đong,

Tùy cơ Tạo-Hóa đền oan nghiệt,

Muốn thoát luân-hồi học chữ “Không”.

Các con thành tâm nghinh THÁI-THƯỢNG giải tiếp về chữ Đạo.
Thầy ban ơn các con.

Thăng.