Rằm Tháng 8, Bính-Tý

TAM-GIÁO THÁNH-NHƠN

Thi

KHỔNG môn giáo huấn Đạo luân thường,

PHU ngoại Càn-Khôn đắc tánh dương,

TỬ phủ an vui mùi đạo lý,

Giáng sanh Châu mạt đợi Linh-Vương.

Bần-Đạo miễn lễ, chào chư liệt đẳng hiền đồ.

Bần-Đạo lấy làm vui lòng đẹp ý mà trông thấy thời kỳ Đạo-Đức chấn hưng, Phật Tiên giáng thế, kinh Thánh lưu truyền. Ấy là hạnh phúc chung cho toàn thể chúng-sanh. Bần-Đạo ước mong sao chư liệt đẳng hiền đồ phấn chí tu luyện cho đạt thấu cơ mầu nhiệm, lý vô-vi, hầu khêu sáng ngọn đuốc tinh thần mà cứu vớt trăm họ, muôn dân lạc lầm vào con đường tăm-tối.

Thi

Vẫn ước mong cho cọng-lạc hòa,

Tinh thần phát triển thế âu ca,

Quốc dân xướng dậy tu Thiên Đạo,

Phong hóa tô thêm mới mẽ mà! ...

Trường Thiên

Một mình ngồi trước Động Đào,

Toán cơ Tạo-Hóa lẽ nào tương lai.

Dòm đời than vắn thở dài,

Nhơn dân mê mết sắc, tài, lợi, danh.

Phút đâu có lịnh Tam Thanh,

“Tàng-Thơ Trước-Tiết” lập thành quyện kinh.

Mời Già giáng điển thiên linh,

Chiếu phê Thánh bút thuyết minh chơn truyền.

Nên chi vội vã đi liền,

Cỡi mây thẳng đến đàn tiền chuyển cơ.

Thấy đời không lẽ bỏ lơ,

Nên chi trao quyện Đồ Thơ Đạo mầu.

Họa may có ích về sau,

Nhơn sanh tỉnh ngộ quày đầu về nguyên.

Nhớ xưa Thánh Đạo ban truyền,

Dựng nền phong hóa chỉnh yên cuộc đời.

Do theo pháp luật cơ trời,

Cang thường luân lý cho người noi theo.

Hầu toan tránh sự lầm eo,

Chỉ phương thoát kiếp nạn nghèo họa tai.

Tùy tùng cổ vãng kim lai,

Định hồn quốc chủng đức tài phô trương.

Trung dung noi đấy làm gương,

Chỗ minh Minh Đức là phương siêu phàm.

Than vì người cả tánh tham,

Ưa bề giả tướng mến ham tục đời.

Làm cho Nho-Giáo rã rời,

Tiếc chưng nền cũ tơi bời đổ xiêu.

Về phần thực tế thì nhiều,

Tam cang thường ngũ làm điều luật chung.

Luận qua Đại-Đạo Trung-Dung,

Chưa ai nghe thấu chỗ cùng Đạo-Nho.

Rừng nhu biển thánh khôn dò,

Tam-Tông Đạo ấy một lò sanh ra.

Càng ngày chí thiện càng xa,

Nhơn tình đạm bạc, lòng tà dấy lan.

Đời rày hung bạo ngỗ ngang,

Lòng người bất chánh, dạ càng bất nhơn.

Nên chi Quỉ giận Thần hờn,

Trời ghen Đất ghét chịu cơn khổ sầu.

Họa tràn dẫy khắp Năm Châu,

Thiên tai, Địa ách khó hầu thoát thân.

Xanh kia một đấng cầm cân,

Thưởng răn cho kẻ hữu phần vô duyên.

Thấy đời thêm luống não phiền,

Vô hình Phật, Thánh, Thần Tiên thở dài.

Động lòng Thánh-Chúa Ngôi-Hai,

Cảnh Tiên đành bỏ, chẳng nài khổ lao.

Lâm phàm khai hóa Đạo Cao,

Ban truyền chánh pháp, luyện trau tinh thần.

Thuyền từ tế độ nguyên nhân,

Thả dòng biển khổ cứu phần trầm luân.

CAO-ĐÀI ĐẠI-ĐẠO chấn hưng,

Tam nguơn dựng lại phong thuần âu ca.

Xưa kia Tam-Giáo Tam-Tòa,

Ngày nay chung lại một nhà phổ thông.

Thuyết minh chánh lý Đại Đồng,

Làm cho con Lạc cháu Hồng mở mang.

Dựng đời Ngũ-Đế Tam-Hoàng,

Trăm nhà muôn họ vững vàng thảnh thơi.

Chưa ai thấu đáo cơ Trời,

Rồi ra kích bác lắm lời dị đoan.

Đạo Cao sắp đặt lớp lang,

Chia ra nhiều hạng thế gian dễ tìm.

Đạo Trời phẳng lặng im lìm,

Thấp cao nặng nhẹ, nổi chìm vốn không.

Thi

Không ấy là phương thoát kiếp trần,

Đêm ngày đào tạo vóc kim thân,

Hư vô tịch diệt cơ siêu thoát,

Thanh tịnh tâm an cảnh xuất thần.

Kệ

Thành lòng đão nguyện Tiên Gia,

Lui về Tây Vức là nhà Thánh-Nhơn.

Thăng.


Rằm Tháng 8, Bính-Tý

TAM-GIÁO THÁNH-NHƠN

Thi

KHỔNG môn giáo huấn Đạo luân thường,

PHU ngoại Càn-Khôn đắc tánh dương,

TỬ phủ an vui mùi đạo lý,

Giáng sanh Châu mạt đợi Linh-Vương.

Bần-Đạo miễn lễ, chào chư liệt đẳng hiền đồ.

Bần-Đạo lấy làm vui lòng đẹp ý mà trông thấy thời kỳ Đạo-Đức chấn hưng, Phật Tiên giáng thế, kinh Thánh lưu truyền. Ấy là hạnh phúc chung cho toàn thể chúng-sanh. Bần-Đạo ước mong sao chư liệt đẳng hiền đồ phấn chí tu luyện cho đạt thấu cơ mầu nhiệm, lý vô-vi, hầu khêu sáng ngọn đuốc tinh thần mà cứu vớt trăm họ, muôn dân lạc lầm vào con đường tăm-tối.

Thi

Vẫn ước mong cho cọng-lạc hòa,

Tinh thần phát triển thế âu ca,

Quốc dân xướng dậy tu Thiên Đạo,

Phong hóa tô thêm mới mẽ mà! ...

Trường Thiên

Một mình ngồi trước Động Đào,

Toán cơ Tạo-Hóa lẽ nào tương lai.

Dòm đời than vắn thở dài,

Nhơn dân mê mết sắc, tài, lợi, danh.

Phút đâu có lịnh Tam Thanh,

“Tàng-Thơ Trước-Tiết” lập thành quyện kinh.

Mời Già giáng điển thiên linh,

Chiếu phê Thánh bút thuyết minh chơn truyền.

Nên chi vội vã đi liền,

Cỡi mây thẳng đến đàn tiền chuyển cơ.

Thấy đời không lẽ bỏ lơ,

Nên chi trao quyện Đồ Thơ Đạo mầu.

Họa may có ích về sau,

Nhơn sanh tỉnh ngộ quày đầu về nguyên.

Nhớ xưa Thánh Đạo ban truyền,

Dựng nền phong hóa chỉnh yên cuộc đời.

Do theo pháp luật cơ trời,

Cang thường luân lý cho người noi theo.

Hầu toan tránh sự lầm eo,

Chỉ phương thoát kiếp nạn nghèo họa tai.

Tùy tùng cổ vãng kim lai,

Định hồn quốc chủng đức tài phô trương.

Trung dung noi đấy làm gương,

Chỗ minh Minh Đức là phương siêu phàm.

Than vì người cả tánh tham,

Ưa bề giả tướng mến ham tục đời.

Làm cho Nho-Giáo rã rời,

Tiếc chưng nền cũ tơi bời đổ xiêu.

Về phần thực tế thì nhiều,

Tam cang thường ngũ làm điều luật chung.

Luận qua Đại-Đạo Trung-Dung,

Chưa ai nghe thấu chỗ cùng Đạo-Nho.

Rừng nhu biển thánh khôn dò,

Tam-Tông Đạo ấy một lò sanh ra.

Càng ngày chí thiện càng xa,

Nhơn tình đạm bạc, lòng tà dấy lan.

Đời rày hung bạo ngỗ ngang,

Lòng người bất chánh, dạ càng bất nhơn.

Nên chi Quỉ giận Thần hờn,

Trời ghen Đất ghét chịu cơn khổ sầu.

Họa tràn dẫy khắp Năm Châu,

Thiên tai, Địa ách khó hầu thoát thân.

Xanh kia một đấng cầm cân,

Thưởng răn cho kẻ hữu phần vô duyên.

Thấy đời thêm luống não phiền,

Vô hình Phật, Thánh, Thần Tiên thở dài.

Động lòng Thánh-Chúa Ngôi-Hai,

Cảnh Tiên đành bỏ, chẳng nài khổ lao.

Lâm phàm khai hóa Đạo Cao,

Ban truyền chánh pháp, luyện trau tinh thần.

Thuyền từ tế độ nguyên nhân,

Thả dòng biển khổ cứu phần trầm luân.

CAO-ĐÀI ĐẠI-ĐẠO chấn hưng,

Tam nguơn dựng lại phong thuần âu ca.

Xưa kia Tam-Giáo Tam-Tòa,

Ngày nay chung lại một nhà phổ thông.

Thuyết minh chánh lý Đại Đồng,

Làm cho con Lạc cháu Hồng mở mang.

Dựng đời Ngũ-Đế Tam-Hoàng,

Trăm nhà muôn họ vững vàng thảnh thơi.

Chưa ai thấu đáo cơ Trời,

Rồi ra kích bác lắm lời dị đoan.

Đạo Cao sắp đặt lớp lang,

Chia ra nhiều hạng thế gian dễ tìm.

Đạo Trời phẳng lặng im lìm,

Thấp cao nặng nhẹ, nổi chìm vốn không.

Thi

Không ấy là phương thoát kiếp trần,

Đêm ngày đào tạo vóc kim thân,

Hư vô tịch diệt cơ siêu thoát,

Thanh tịnh tâm an cảnh xuất thần.

Kệ

Thành lòng đão nguyện Tiên Gia,

Lui về Tây Vức là nhà Thánh-Nhơn.

Thăng.


Rằm Tháng 8, Bính-Tý

TAM-GIÁO THÁNH-NHƠN

Thi

KHỔNG môn giáo huấn Đạo luân thường,

PHU ngoại Càn-Khôn đắc tánh dương,

TỬ phủ an vui mùi đạo lý,

Giáng sanh Châu mạt đợi Linh-Vương.

Bần-Đạo miễn lễ, chào chư liệt đẳng hiền đồ.

Bần-Đạo lấy làm vui lòng đẹp ý mà trông thấy thời kỳ Đạo-Đức chấn hưng, Phật Tiên giáng thế, kinh Thánh lưu truyền. Ấy là hạnh phúc chung cho toàn thể chúng-sanh. Bần-Đạo ước mong sao chư liệt đẳng hiền đồ phấn chí tu luyện cho đạt thấu cơ mầu nhiệm, lý vô-vi, hầu khêu sáng ngọn đuốc tinh thần mà cứu vớt trăm họ, muôn dân lạc lầm vào con đường tăm-tối.

Thi

Vẫn ước mong cho cọng-lạc hòa,

Tinh thần phát triển thế âu ca,

Quốc dân xướng dậy tu Thiên Đạo,

Phong hóa tô thêm mới mẽ mà! ...

Trường Thiên

Một mình ngồi trước Động Đào,

Toán cơ Tạo-Hóa lẽ nào tương lai.

Dòm đời than vắn thở dài,

Nhơn dân mê mết sắc, tài, lợi, danh.

Phút đâu có lịnh Tam Thanh,

“Tàng-Thơ Trước-Tiết” lập thành quyện kinh.

Mời Già giáng điển thiên linh,

Chiếu phê Thánh bút thuyết minh chơn truyền.

Nên chi vội vã đi liền,

Cỡi mây thẳng đến đàn tiền chuyển cơ.

Thấy đời không lẽ bỏ lơ,

Nên chi trao quyện Đồ Thơ Đạo mầu.

Họa may có ích về sau,

Nhơn sanh tỉnh ngộ quày đầu về nguyên.

Nhớ xưa Thánh Đạo ban truyền,

Dựng nền phong hóa chỉnh yên cuộc đời.

Do theo pháp luật cơ trời,

Cang thường luân lý cho người noi theo.

Hầu toan tránh sự lầm eo,

Chỉ phương thoát kiếp nạn nghèo họa tai.

Tùy tùng cổ vãng kim lai,

Định hồn quốc chủng đức tài phô trương.

Trung dung noi đấy làm gương,

Chỗ minh Minh Đức là phương siêu phàm.

Than vì người cả tánh tham,

Ưa bề giả tướng mến ham tục đời.

Làm cho Nho-Giáo rã rời,

Tiếc chưng nền cũ tơi bời đổ xiêu.

Về phần thực tế thì nhiều,

Tam cang thường ngũ làm điều luật chung.

Luận qua Đại-Đạo Trung-Dung,

Chưa ai nghe thấu chỗ cùng Đạo-Nho.

Rừng nhu biển thánh khôn dò,

Tam-Tông Đạo ấy một lò sanh ra.

Càng ngày chí thiện càng xa,

Nhơn tình đạm bạc, lòng tà dấy lan.

Đời rày hung bạo ngỗ ngang,

Lòng người bất chánh, dạ càng bất nhơn.

Nên chi Quỉ giận Thần hờn,

Trời ghen Đất ghét chịu cơn khổ sầu.

Họa tràn dẫy khắp Năm Châu,

Thiên tai, Địa ách khó hầu thoát thân.

Xanh kia một đấng cầm cân,

Thưởng răn cho kẻ hữu phần vô duyên.

Thấy đời thêm luống não phiền,

Vô hình Phật, Thánh, Thần Tiên thở dài.

Động lòng Thánh-Chúa Ngôi-Hai,

Cảnh Tiên đành bỏ, chẳng nài khổ lao.

Lâm phàm khai hóa Đạo Cao,

Ban truyền chánh pháp, luyện trau tinh thần.

Thuyền từ tế độ nguyên nhân,

Thả dòng biển khổ cứu phần trầm luân.

CAO-ĐÀI ĐẠI-ĐẠO chấn hưng,

Tam nguơn dựng lại phong thuần âu ca.

Xưa kia Tam-Giáo Tam-Tòa,

Ngày nay chung lại một nhà phổ thông.

Thuyết minh chánh lý Đại Đồng,

Làm cho con Lạc cháu Hồng mở mang.

Dựng đời Ngũ-Đế Tam-Hoàng,

Trăm nhà muôn họ vững vàng thảnh thơi.

Chưa ai thấu đáo cơ Trời,

Rồi ra kích bác lắm lời dị đoan.

Đạo Cao sắp đặt lớp lang,

Chia ra nhiều hạng thế gian dễ tìm.

Đạo Trời phẳng lặng im lìm,

Thấp cao nặng nhẹ, nổi chìm vốn không.

Thi

Không ấy là phương thoát kiếp trần,

Đêm ngày đào tạo vóc kim thân,

Hư vô tịch diệt cơ siêu thoát,

Thanh tịnh tâm an cảnh xuất thần.

Kệ

Thành lòng đão nguyện Tiên Gia,

Lui về Tây Vức là nhà Thánh-Nhơn.

Thăng.