4 tháng 11 - Giáp Tuất (1934)

Thi:

CAO tột hư vô Thái-Cực-Hoàng,

ÐÀI linh ứng hóa độ phàm gian,

CHƯỞNG khai mối Ðạo lưu truyền khắp,

GIÁO dục quần sanh giải ách nàn.

Các con thành tâm, Thầy cho NGỌC-THIÊN TIÊN-NƯƠNG giáng. Thầy phản giá.

* * * * *

Thi:

NGỌC quí ngày nay mới biết thờ,

THIÊN-cơ há để lộ hờ ơ,

TIÊN phàm do bởi tâm minh-mẫn,

NƯƠNG bạn tu-hành kịp buổi sơ.

Tôi chào mừng hiền-huynh, các hiền-muội. Nay tôi đắc lịnh giáng đàn tỏ đôi lời hơn thiệt

Phú:

Từ Ngọc-Sắc chín từng mây bạc,

Rảnh kiếp trần cỡi hạc về quê,

Ơn Thầy ban dưới bệ dựa kề,

Hầu Ngọc-Ðế ngàn thu thong thả.

Nợ đã mãn, ơn đền nghĩa trả,

Hiển Ðạo mầu, ngọc hóa đài mây,

Khép nép hầu dưới bệ tỏ bày,

Trình công quả đặng vào Cung Ngọc.

Cơ tiền định chính Thầy lừa lọc,

Hai mươi trò nơi góc Trời Nam,

Cũng cùng chung phụng mạng xuống phàm,

Nay gặp hội Cao-Ðài truyền giáo.

Lòng tỉnh ngộ tầm sư học Ðạo,

Thọ chơn truyền bổn thảo Tam-Thanh.

Nhờ công phu Ðạo pháp vận hành,

Căn duyên mãn đắc thành quả vị.

Nương cơ Ngọc để lời chú ký,

Cho người đời rõ lý thiên-nhiên,

Hầu tầm tu siêu-rỗi cửu-huyền,

Cùng thất-tổ huờn nguyên nhứt mạch.



Em về mới biết rõ cơ Trời lồng-lộng, vậy em khuyên chư hiền rán lo tu-hành, may ngày sau cùng nhau chung dưới bệ. Vậy phải trả, trả đến giờ chót... Thăng.